Làng Nủ - Thơ Đỗ Ngọc Thứ

baovanghe.vn- Cái tên nghe sao giản dị/ Ấm êm như nụ cười hiền/ Bao đời gối lên bóng núi/ Chiều chiều nắng rải vàng hiên.

Làng Nủ

Cái tên nghe sao giản dị

Ấm êm như nụ cười hiền

Bao đời gối lên bóng núi

Chiều chiều nắng rải vàng hiên.

Điệu Then vương cây đàn tính

Ngọt ngào cung nhớ, cung thương

Sắn khoai ngọt thơm tình bản

Nghiêng nghiêng bóng tỏa sân trường.

Ầm ào Yagi tràn tới

Tóc tang phủ ngập làng quê

Trăng Thu đã chênh chếch núi

Sao em đi mãi không về.

Đau thương chất chồng đời mẹ

Gào tên. Em ở nơi đâu?

Tứa máu tay trần mẹ bới...

Đất bùn, mẹ sợ em đau.

Bơ vơ những trang sách mới

Lẻ loi chiếc dép quai sờn

Nhọc nhằn cô gieo con chữ

Mà lời cô mãi thảo thơm.

Bão tan, trời ươm vàng nắng

Yêu thương ngược gió tụ về

Làng Nủ sẽ mang áo mới

Vững vàng "phên giậu" sơn khê.

Chiều sau bão - Thơ Đoàn Mạnh Phương Bão - Thơ Tế Hanh Sau bão em đến trường - Thơ Trương Thiếu Huyền Sông Hồng bão giông - Thơ Nghiêm Huyền Vũ Thương đất nước oằn mình trong mưa bão - Thơ Nguyễn Việt Chiến
Đỗ Ngọc Thứ

Đường dẫn bài viết: https://baovannghe.vn/lang-nu-tho-do-ngoc-thu-16382.htmlIn bài viết

Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản. Copyright © 2024 https://baovannghe.vn/ All right reserved.