Cánh đồng ô liu
trên cánh đồng ô liu Newhaven
muốn viết câu thơ
xanh biếc ta cánh đồng ô liu dịu dàng trĩu quả
sợ ai đó gào lên
thằng bé nhà quê còi cọc đi đâu mà lên giọng
trên cánh đồng ô liu Newhaven
muốn viết câu thơ
ta giòn tan quả ô liu biếc xanh bầu trời buổi sớm
sợ ai đó nổi điên
lão già nhà quê đần độn biết gì mà mở miệng
trên cánh đồng ô liu Newhaven
muốn viết một câu thơ.
Chiếc lá
trên thềm một chiếc lá
một sắc màu hay một sinh linh
một diệp lục hay một ảo ảnh
run lên gió mùa thu hay rung rinh nắng vàng
sinh ra nghĩa là lên đường
khởi minh một hành trình
bàn chân lầm lũi đôi mắt lầm lũi một mình
biết mình là gì biết mình là ai
mùa thu bắt đầu hay mùa xuân bắt đầu
gió ấm bắt đầu hay gió lạnh bắt đầu
ánh sáng bắt đầu hay bóng tối bắt đầu
bắt đầu từ đâu khởi sinh từ đó
không khởi sinh là không
khởi sinh là mù mịt
gió thu hiu hiu
gió xuân hổn hển
lang thang một mình
phong phanh một mình.
Sông Hằng
thả xuống sông Hằng một ngọn nến
một dải hoa
một xác tín
rưng rưng vô lượng duyên kiếp
hân hoan hằng hà sa số linh hồn
long lanh giọt nước
rười rượi lênh láng lòng tay
phong phanh vô vàn thế giới
thao thiết biết bao vị lai
đầm đìa bao nhiêu tiền kiếp
sông Hằng sóng sánh nắng gió vô thường
xưa cùng ai thì thầm
sông Hằng mẹ ta
cùng ai mơ một dòng thiêng mải miết
một bến bờ xanh mướt
một đời sương sớm tinh khôi
một tình văn vắt trăng non
cùng mơ một duyên phận
duyên phận tiền định
cùng mơ một cuộc đời
cuộc đời của biết bao ta khác
cùng mơ một kiếp người
vô lượng kiếp lênh đênh mây trôi gió thổi
trở lại sông Hằng
tươi nguyên giấc mơ thời mơ ước
linh thiêng vẫn sông
linh thiêng vẫn cát
linh thiêng vẫn nước
linh thiêng vẫn người
mải miết trần gian xanh biếc
biền biệt một thuở tinh khôi
thả xuống sông Hằng một ngọn nến
một dải hoa
một xác tín
một ta.
Phù dung
màu xanh mời gọi
mùi hương mời gọi
màu tím mời gọi
sự tò mò bản thân mời gọi
bạt ngàn hoa phù dung Prague
cánh đồng hoa tự do
tít tắp chân trời
không hàng rào không camera không người
trông giữ
cây sinh ra có sứ mệnh của mình
sứ mệnh cây chỉ mình cây biết
cây tồn tại có sinh mệnh của mình
sinh mệnh cây chỉ mình cây biết
người trồng phù dung
có thể lấy lá lấy hoa lấy nhựa lấy hạt
có thể chỉ là sở thích
người trồng phù dung
là nông dân là dược sĩ là tội nhân là trang chủ
có thể chỉ là kẻ thích trồng cây.
Lời phán truyền
sắc vàng nguy nga
muốn nói một lời phán truyền
đẹp đến nỗi không sao mở miệng
lời phán truyền không được nói ra
gió lạnh vô hồi thổi tới
rừng vàng run rẩy
chỉ một đêm sắc vàng tan tác
lời phán truyền vô nghĩa
người phán truyền cứng họng
trơ cành rừng lạnh.
Ngũ âm
an trú trong lâu đài cổ
âm nhạc Ngũ âm (Phlêng Pinpeat) bảng lảng
xa vời
bóng tối thảm thiết hơi thở
thời gian ngằn ngặt
không gian lạnh lẽo vắng ngắt bóng người
âm nhạc Ngũ âm đêm đen
hơi thở những pho tượng đá lạnh và buồn
bầm dập thời gian
trơ mòn nắng gió
những pho tượng bị hành quyết
cụt đầu vỡ mặt gẫy chân
bời bời tàn phế tượng đá thiêng liêng
lanh canh những đồng tiền vàng
mùi người nồng nặc
thời đại tăm tối
cùng đường vô vọng
rùng rợn âm nhạc tuyệt sinh
phù điêu ngút ngàn tướng sĩ
ngọn cờ thất trận rách nát
thườn thượt thở dài trên gỗ nguyên sinh
thời đại những con thú đỏ
khát máu diệt chủng
lưỡi cuốc bổ xuống đầu người
âm nhạc Ngũ âm đầm đìa máu đỏ
lạnh buốt tiếng cười
hình nhân điên cuồng nhảy múa
bông sen vàng vỡ vụn
vũ nữ apsara vỡ vụn
bình gốm cổ vỡ vụn
gương mặt vỡ vụn
mênh mông cánh đồng chết
thời đại gặt hái đầu người
an trú trong lâu đài cổ
chơi vơi âm nhạc Ngũ âm
đắm chìm không gian chết
ngoài cửa sổ vật vờ champa trắng muốt
ngọn cờ trắng duy nhất
chập chờn khởi sinh.
Nguồn Văn nghệ số 42/2022
Đường dẫn bài viết: https://baovannghe.vn/tho-nguyen-linh-khieu-2172.htmlIn bài viết
Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản. Copyright © 2024 https://baovannghe.vn/ All right reserved.