Những bông hoa không màu
Trống rỗng đầy những bông hoa không màu
Yên tĩnh vỡ mùi hương lặng
Gió lắng vào mắt đắm
Cơn bão ngủ quên trong tóc rối
Sợi sáng náu sau sợi tối
Bóng đêm biết giấu chính mình đi đâu
Trống rỗng đầy hôm qua
Kỉ niệm bặt tiếng
Tháng Tư ngân nga
hương loa kèn
Tháng Năm sen buông nốt lặng
phăng phắc trưa
chong chong nắng
Mùi nhớ quen hơi
ấp môi áo người
Trống rỗng đầy trời xanh
phố nâu
những mặt khóc
nấp sau nụ cười
những độc địa lẩn sau lòng tốt
những giả trá lẫn trong sự thật
những bàn chân đau
trốn trong những đôi giày chật
những hình hài ngột ngạt
tránh nắng
tìm bóng râm ảnh ảo
của bông hoa không màu
Trỗng rỗng đầy cơn bão
bật thức
tóc phần phật trên đầu
sợi sáng chen sợi tối
dựng ngược thời gian
lộ mặt cũ nhàu
Trỗng rỗng đầy những bông hoa không màu
đã héo
ta nhặt mùi hương cũ
cất vào ta sâu.
Sài Gòn
Tháng Tư khan khan nắng
chợt thong thả áo mỏng
ngang qua
chiều trong
ly trà đá
lanh canh cơn khát
Tháng Tư chan chan gió
nín thở
phập phồng đại lộ
tung toả bụi
chen ánh mắt
tìm nhau
ngàn ngạt phố phường
Tháng Tư rảo bước lá me
vòm xanh rỗng
vỉa hè thênh thênh
gánh hàng rong nghiêng
trái dừa xiêm
rót ngọt mềm
giọng nói
Tháng Tư vội vã
trôi về cuối mùa khô
hầm hập hơi người lạ
phố thiếu mùi mưa
nhớ mồ hôi người tình
ứa lưng
thèm nước
dâng sông.
Hà Nội
Giật mình ngói cổ
sầm sập bóng người
hấp hoảng xe cộ
Cây đi vắng
hanh nắng bậu cửa
mùa ủ lá sen
gánh ấu thơ
vèo qua một heo may nữa
Phố đã Đông
khăn áo
bàng giũ lá
co ro
Chênh chao hồ đầy
những ngôi sao buồn so
chực tan cơn mơ
ngùn ngụt gió.
Tỉnh giấc mảnh vỡ
cứa Hoàng Thành
nước mắt ai
xưa lên xanh
rêu.
Cuối cơn mơ ngày
Chiều mưa dầm
ướt kỉ niệm
tích tắc tích tắc
từng đoạn phim trắng đen
trôi chầm chậm quanh chiếc đồng hồ cổ
dáng hoa ngưng trên tường
hương chộn rộn
đuổi bắt thời gian
âu yếm nụ non
giọt giọt thanh tân ràn rụa
nhón gót mùa nhẹ bẫng
bỏ lại xanh tươi vai gầy lưng thon
mắt liếc
tiếc xuân xa.
Những ngả đường nắng lạ
lồng lộng trời mây
em gặp anh ở cơn mơ nào
nơi chẳng có ai ngoài đôi ta trên chiếc xe cũ kỹ
vòng xoay luân hồi
ngược về hôm qua
trôi đến ngày mai
mình trượt vào nhau bằng tốc độ ánh sáng
chớp mắt tóc xanh đã bạc
đã triệu năm
hóa thạch lời chưa nói
hóa thạch nỗi đau
hóa thạch niềm hoan lạc
hóa thạch bóng hoa
hóa thạch mùi hương ta
nín bặt tiếng vĩ cầm.
Chiều mưa dầm
tấu bản Mùa Xuân
trầm tích Bốn Mùa ngân
rì rầm mạch đất
đá đổ mồ hôi
dâng biển mặn
đá lở thanh âm
cuồn cuộn
núi lửa thức dậy
hơi thở gần
bỏng rãy một với tay
chạm vào anh
cuối cơn mơ ngày.
Nguồn Văn nghệ số 10/2023
Đường dẫn bài viết: https://baovannghe.vn/tho-nguyen-bao-chan-5258.htmlIn bài viết
Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản. Copyright © 2024 https://baovannghe.vn/ All right reserved.