Thơ Chu Hồng Tiến

Có một ô cửa mở một giọng hátCó một ô cửa mở một giọng hát

Sau cơn mưa

Có một ô cửa mở

một giọng hát

lấp ló

ướt át

Có một con chuồn lạc lối lên mây

Có người trú mưa

quay mặt vào tường

nức nở

mở trang thư cũ

quên mưa

đã thôi cơn mưa

Có một đứa bé

leo cao

rung cây

Sau cơn mưa

có một loài hoa khép cánh

buông tiếng thở dài

và bắt đầu thiêm thiếp.

Lửa và cỏ

Khoảng khắc

Quả mận chín lăn qua ngày hè

Hối hả tiếng ve

Tha thức

Ta lần dấu chân con mèo hoang

Nó mang màu tro bếp

Mắt mang ngọn lửa nhà

Nó kêu hoang…

Khoảng khắc

Quả mận chín vào đám cỏ

Thức ngang giấc côn trùng

Ràn rạt…

Ràn rạt…!

Đường phố

Như những con kiến

Chúng ta lướt qua nhau

trong tất bật liên miên

qua chớp kính làn xe tốc độ

Có lần ta thong thả mơ

những gương mặt một thời lớ ngớ

Chúng ta chìm vào nhau như tắm thác

rồi tách ra làm đá sỏi

Có lần ta thong thả

chợt giật mình trên phố

ai mang tên mình đi xa.

Khoảng cách

Bó hoa

không lá

Chùm lá

không hoa

Tiếng hát không đàn đệm

Bản nhạc không lời

Cặp mắt ướt đi qua trưa nắng

Đôi cánh khô khong bay qua cơn mưa rào

Tôi và em

Có nhiều khoảng cách trong tưởng tượng

Cách xa một đường bay

Một cọng cỏ

Chúng ta lạc nhau trong cuộc hẹn

Em hút vào ngõ trái

Anh ơ hờ một cành lá không hoa.

Ngày hạ

Em xin

Bàn tay ướt chạm vào cuống lá

Chút thảnh thơi ngơi cơn mưa rào mùa hạ

Em xin

Một chút xinh

Dòng lưu bút tháng Năm

Con ve điệp khúc lẻ trăm

Vô danh

Vô danh dàn đồng ca vòm lá

Em về con đường lạ

Ngày xưa ai thương áo xanh.

Em xin…

Nguồn Văn nghệ số 16/2023


Đường dẫn bài viết: https://baovannghe.vn/tho-chu-hong-tien-5277.htmlIn bài viết

Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản. Copyright © 2024 https://baovannghe.vn/ All right reserved.