Thơ Trấn Võ Thành Văn

Biển không hay mình mặn sóng nghĩ mình bao dung

Hy vọng

1.

Biển không hay mình mặn

sóng nghĩ mình bao dung

mọi dòng sông vẫn âm thầm hóa kiếp.

2.

Những trưa mưa lệch phố

có hề chi nhọc nhằn

tuổi nhỏ ngược đàn bong bóng vỡ

kịp khoảnh khắc và trôi.

3.

Những vạt trời cỏ dại

ngó đám mây về ngàn

Mẹ ta gặt chiều xanh lẻ bóng

bên mép mùa hoang vu.

4.

Cánh rừng kia không nói về cái chết

sao phải buồn một tiếng lá vô tri?

Định hình

Khi linh hồn mùa thu chìm mục

khoét nỗi đau tận phiến cuối cùng

và ánh sáng bắt đầu xuyên thủng

lấp vàng di chỉ heo may

khi nồng nhiệt trái tim dần tan vỡ

khoét sâu nhịp nhịp đời buồn

khoét sâu cuồng mê dư chấn

là trong ta kì vọng bắt đầu

và khoảng rỗng sẽ thay ta khấn nguyện…

những hoang mang chờ đợi

những tuyệt vọng cúi đầu

những hàng cây thác vàng soi ô cửa

là mùa thu hay kì vọng định hình.

Viết cho ngày sinh nhật

Sẽ không còn trở lại

mảng tối nào xưa căng tức tiếng gà

và khoảnh vỡ mềm êm tay Mẹ

những ngón đầy bọc ướt vì sao

sẽ không còn trở lại

nếu mai kia mặt đất lên hồng

khu vườn gió thu mình neo góc mắt

từng mắc gai huơ hoách sẫm trầm

sẽ không còn trở lại

vết sao bay lặng lẽ cuối góc vườn

con cầu nguyện trái tim mình ngược sáng

lựa vì sao nhập thể

soi lên tuổi Mẹ hắt hiu dần.

Nguồn Văn nghệ số 14/2023


Đường dẫn bài viết: https://baovannghe.vn/tho-tran-vo-thanh-van-5287.htmlIn bài viết

Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản. Copyright © 2024 https://baovannghe.vn/ All right reserved.