Sáng tác

Trái thị cổ tích. Tản văn của Hạnh Trần

Trái thị cổ tích. Tản văn của Hạnh Trần

Baovannghe.vn - Lúc còn nhỏ tôi nhớ cứ vào cuối mùa mít là bắt đầu có thị. Các cụ thường bảo “Thị chín thì mít xượng”.
Nhớ sáng nào mờ sương. Tản văn của Lê Hà Ngân

Nhớ sáng nào mờ sương. Tản văn của Lê Hà Ngân

Baovannghe.vn - Có một lần nào không? Khi chạy xe máy gần trăm cây số, rời khỏi thành phố rồi. Ồn ào cùng khói bụi đã xa ngút ngát tầm mắt. Chẳng còn thấy những con phố dài đâu nữa. Và về với núi…
Đường về nhà. Tản văn của Trương Thị Bách Mỵ

Đường về nhà. Tản văn của Trương Thị Bách Mỵ

Baovannghe.vn - Buổi con về, ven đường mấy bụi hoa dại còn nở, bầy vịt con còn quẫy đôi chân ngắn dưới lòng mương sót nước. Rau muống dài thò qua bờ rào sau cơn mưa đầu mùa.
Heo may nhớ rô đồng mùa gặt. Tản văn Nguyễn Thu Hà SG

Heo may nhớ rô đồng mùa gặt. Tản văn Nguyễn Thu Hà SG

Baovannghe.vn - Tháng chín âm lịch, khi những cơn gió heo may khiến người ta bâng khuâng trước những chuyển giao của đất trời sang mùa cũng là khi mùa thu chín đến độ rực rỡ nhất.
Thương nhớ đèn quê. Tản văn của Nguyễn Trần Thanh Trúc

Thương nhớ đèn quê. Tản văn của Nguyễn Trần Thanh Trúc

Baovannghe.vn - Trong vô số ngọn sáng ngoài kia, tôi chỉ muốn giữ lại ánh lửa từ đèn dầu hột vịt. Cái đèn ít tốn nhiên liệu và ánh sáng cũng yếu nhất trong họ nhà đèn, với thân màu xanh lá thẫm, cùng bóng chụp như quả trứng vịt đầu mùa.
Hồn lau. Tản văn của Tạ Ngọc Tấn

Hồn lau. Tản văn của Tạ Ngọc Tấn

Baovannghe.vn - Ngày bé, tôi ngắt hoa Lau làm cờ đánh trận giả, bị lá Lau cứa đứt tay, vừa chạy về nhà vừa khóc vì đau. Ông tôi vừa lấy sợi thuốc lào đắp vào vết cắt trên tay tôi để cầm máu, vừa bảo:
Bâng khuâng mùi khói bếp lò. Tùy bút của Cúc Họa Mi

Bâng khuâng mùi khói bếp lò. Tùy bút của Cúc Họa Mi

Baovannghe.vn - Sáng sớm, mùi khói bếp âm ỉ từ ngõ nhỏ len lỏi theo gió thoảng qua mặt ruộng, quyện vào mùi sương mỏng, dắt dìu nắng sớm về ngập ngừng nơi bờ tre. Đó là lúc mạ tôi đang nhóm lò tráng bánh.
Thân thương chiếc gáo dừa quê mẹ

Thân thương chiếc gáo dừa quê mẹ

Baovannghe.vn - Nhân ngày dọn dẹp căn bếp cũ, khi chạm tay vào chiếc gáo dừa, cả bầu trời kí ức ùa về trong tôi.
Hiền nhân của rừng. Tản văn Uông Thái Biểu

Hiền nhân của rừng. Tản văn Uông Thái Biểu

Baovannghe.vn - Lần ấy, tôi về buôn người Châu Mạ ở Lộc Bắc (Bảo Lâm, Lâm Đồng cũ) gặp già làng K’Noi lần đầu và già đã cho tôi một bài học ứng xử.
Lửa sân. Tản văn của Lê Hà Ngân

Lửa sân. Tản văn của Lê Hà Ngân

Baovannghe.vn - Người ta bảo rằng không có lửa nào nóng như lửa sân. Tôi nghe vậy chả hiểu gì? Mãi sau mẹ tôi đi chùa về, mẹ hiểu mà giảng cho tôi: Sân là sân hận, chả có thứ lửa nào nóng hơn sự giận dữ.
Kí ức mùa măng rừng

Kí ức mùa măng rừng

Baovannghe.vn - Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo miền núi Bắc Bình Thuận (cũ), nay thuộc tỉnh Lâm Đồng, nơi mà cuộc sống hằng ngày chỉ trông chờ vào những gì núi rừng ban tặng.
Đàn kìm phương Nam giữa lòng phố Bắc

Đàn kìm phương Nam giữa lòng phố Bắc

Baovannghe.vn - Hà Nội đón tôi bằng một cơn mưa cuối thu giăng kín đất trời. Tôi, chàng trai hai mươi tuổi từ đất Mũi Cà Mau, biết đến cái rét ngọt mà chưa một lần nếm trải.
    Trước         Sau