noi buon trang tho do minh duong

Nỗi buồn trắng - Thơ Đỗ Minh Dương

Baovannghe.vn- Tóc trắng choàng khăn trắng/ trắng đêm thương mẹ già
bong nguoi di trong lang tho do minh duong

Bóng người đi trong làng - Thơ Đỗ Minh Dương

Baovannghe.vn- Con đường nhỏ, máu xương tan vào đất/ vầng trăng khuya – Gương mặt mẹ u buồn/ tôi nhẹ bước giữa niềm đau rất thật/ bóng bạn bè huyền ảo hiện trong sương
ban den tho do minh duong

Bạn đến - Thơ Đỗ Minh Dương

Baovannghe.vn- Bạn đến như thần đến/ Buồn, vui bỗng vỡ òa/ Rượu ba trăng ủ kỹ
truoc bien va me tho do minh duong

Trước biển và mẹ - Thơ Đỗ Minh Dương

Baovannghe.vn-…Sóng cuộn lên muôn ngàn câu hỏi/ rồi vỡ òa tan vào biển khơi/ tôi hồi hộp bao điều muốn nói/ sao nghẹn lòng, đành gọi : Biển ơi !
nha tho do minh duong may muoi nam mot chang duong dai

Nhà thơ Đỗ Minh Dương: Mấy mươi năm, một chặng đường dài

Sau chiến công bắt giặc lái Mỹ nhảy dù trên biển Tĩnh Gia, Thanh Hóa chiều 14/3/1966, anh lính Đỗ Minh Dương, tiểu đoàn 1, trung đoàn bộ binh 57, quân khu Ba “ngũ hỷ lâm môn”: Một, được thưởng huân chương Chiến công hạng 3. Hai, được thăng quân hàm thiếu úy. Ba, được kết nạp vào Đoàn. Bốn, được cấp trên cử đi dự lớp đào tạo sĩ quan cấp tốc cho chiến trường; xong, đón hỷ thứ năm, thăng quân hàm trung úy, cuối năm 1968 được cấp trên điều về làm Trợ lý tham mưu Trung đoàn Lam Sơn, một trung đoàn chuyên làm nhiệm vụ huấn luyện bộ đội để chi viện cho các chiến trường miền Nam. Những tưởng từ đây đời binh nghiệp của anh sẽ hanh thông. Nhưng, “Đường trần phấp phỏng tôi đi/ Ngày mai ai biết những gì xảy ra…”