Baovannghe.vn- Ở một chốn xa xôi, nơi đường chân trời ôm lấy mặt biển. Nơi đó, có hai người bạn thân thiết: một người rực rỡ, một người dịu dàng. Đó chính là Mặt Trời và Biển Cả.
Baovannghe.vn - Hai người chạy vào được ngôi nhà ngũ giác xây trong công viên thì mưa to. Tiếng mưa nghe ù, ào như thác dội. Ông già ngồi soạn các cuốn sách, xếp thành chồng đặt lên chiếc ghế đá. Cuốn sách nào dính nước mưa, ông rút khăn tay cẩn thận lau từng chút một.
Baovannghe.vn- Trống hết tiết 5 đã điểm, cả sân trường giờ tan học trở nên ồn ào hơn hẳn, tiếng các bạn gọi nhau í ới hòa lẫn trong tiếng ve sầu râm ran những ngày đầu hè, chỉ riêng thằng Phụng chậm chạp cất từng bước với vẻ nặng nề như thể chân nó hôm nay bị buộc đá vậy.
Baovannghe.vn - Tối hôm đó tôi không chốt cửa phòng mình lại. Đôi mắt của Nghĩa nhìn tôi rất lạ vào buổi chiều khi chỉ có hai đứa ngồi uống cà phê trước cửa nhà văn hóa, lúc đó mọi người bận lo những công chuyện riêng của mình.
Baovannghe.vn - Chuyến này về nhất định anh sẽ thu xếp thời gian gặp Thủy. Anh sẽ cùng Thủy dạo bãi biển, ngắm hoàng hôn trên biển. Biển quê anh không xanh và trong như trên bán đảo nơi anh công tác.
Baovannghe.vn - Chợ Chộc Hin nằm ngay trung tâm vùng giáp ranh hai tỉnh biên giới; cái chợ không ai rõ, nó được hình thành từ đời nào, người già nhất ở bản Pác Khoang này nói rằng, từ nhỏ đã nghe nói nó có từ lâu rồi.
Baovannghe.vn - Trong thị trấn Lạc An này chỉ có tôi là người duy nhất còn đeo đuổi nghề vẽ ảnh truyền thần. Trong mắt của dân làm dịch vụ ảnh kỹ thuật số, tôi là một gã gàn, là một kẻ không biết thức thời trước cơn lốc thị trường.
Baovannghe.vn - Nội tôi có ba người con trai. Bác Trực tôi đi tập kết biệt mù cà cưỡng từ hồi “năm tư”. Cha tôi theo du kích được mấy tháng thì hy sinh ngay tại làng.
Baovannghe.vn- Cái hang lớn tối như bưng. Tối tới nỗi đưa ngón chân lên không nhìn rõ cái móng. Xung quanh hang không thấy được vật thể gì, đặc một màu đen ngòm.
Baovannghe.vn- Rặng hồng leo trên cổng vòm ngôi biệt thự nay chỉ còn lác đác một vài bông màu trắng, thưa thớt và héo úa. Phía xa, băng cắt qua đoạn tường màu gạch đỏ, bụi tre cảnh nằm im lìm giữa góc đường yên tĩnh. Thằng bé Viên ngồi bất động trong lùm tre, thở nhẹ.