Baovannghe.vn - Quán còn bao nhiêu chỗ kia, tôi nói. Biết thế, nhưng tôi muốn ngồi ở bàn này. Hắn nói. Lâu nay tôi đã ngồi, đã quen. Thói quen lạ lùng, tôi lẩm bẩm.
Hồi mới chia tỉnh, Hội văn nghệ Hà Tĩnh được phân một dãy phòng cấp 4 xập xệ ở trung tâm thị xã. Gần đó có mấy cây ngô đồng xanh mướt nhưng dáng vẻ khá kì dị, nhất là và những đêm tối trời mất điện.