Người đi xa để lại - Truyện ngắn của nhà văn Đào Vũ
Cô vẫn ngồi im tăm tắp, cứng đờ cả người, hai mắt mở to, với hai dòng lệ chảy xuống ròng ròng. Cô không khóc thành tiếng, mặc cho nước mắt chảy. Mãi rồi mới nói như thể không có tôi ở đây, nói với anh Long hay một mình: Anh ấy đã đi xa rồi, để lại... một vợ, một con, một niềm xót xa...