Baovannghe.vn- Về tới đầu làng. Tôi ngơ ngác như lạc vào vùng đất lạ. Nhà cửa san sát, tường bao khiến không gian bị chia cắt thành những ô vuông. Ao chuôm, tre pheo mất sạch, sót lại vài vũng nước tù có mầu xanh lục, đầy bọ gậy và muỗi đói.
Cuối xuân tôi có công việc phải về quê, tá túc ở nhà em gái út. Buổi sáng đầu tiên ngồi uống trà, tôi hỏi thăm anh Rốt-ông anh kế tôi. Cô em gái mỉm cười, dõi mắt ra cửa. Anh Rốt vừa đi bệnh viện mấy ngày chị ạ, vẫn bệnh tim. Nhưng về nhà rồi. Em dặn hôm nào khỏe thì đến lấy vỏ lon bia. Có khi anh ấy sắp đến đấy.