Baovannghe.vn - Trong đời, mỗi năm có 2 lần, năm nào cũng vậy, cứ vào dịp áp tết ra Giêng và khi mùa bão về, là quãng thời gian trong tôi dội lên nỗi nhớ quê nhiều nhất.
Baovannghe.vn - Có kẻ uống vài chén rượu là u mê lẫn lộn đến buồn cười. Rượu với một số người lại là chất xúc tác giúp họ bật sáng hết công suất và trở thành lung linh huyền ảo lạ thường. Tôi yêu sự phát sáng của rượu, vì nó là bạn của sáng tạo thơ ca. "Bầu rượu - túi thơ" chẳng là một đôi bạn tri kỷ từ xưa đó sao?
Baovannghe.vn - Người ta đã đúc kết rằng “Thi sĩ chỉ ru với gió, mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây” thật chẳng oan chút nào. Giới các "nhà..." hầu như đa số đều thích tranh luận, thích chê bai người khác và thích khen mình.
Baovannghe.vn - Cách đây không lâu, tôi gặp một nữ sinh viên đang có ý muốn trở thành nhà văn. Biết tôi là người trong nghề, cô yêu cầu tôi đọc và góp ý thẳng thắn cho bản thảo một truyện ngắn cô vừa viết xong.
Baovannghe.vn - Ở đời có biết cơ man nào là chuyện. Chuyện xa chuyện gần, chuyện ta chuyện tây, chuyên kim chuyên cổ... Nhưng chung qui đề cập tới vấn đề gì thì chuyện cũng có hai loại: chuyện thật chuyện giả, chuyện thật dù xấu, tốt thế nào nếu không phải ngay lập tức thì rồi thời gian sẽ chứng minh rõ, nó giúp người ta có chính kiến về thế giới xung quanh.
Baovannghe.vn - Anh coi tôi là bạn vong niên, dù tuổi đời tôi chỉ đáng em út của anh. Lúc vui tôi hay quên anh vì sa đà với kẻ cùng trang lứa, lúc buồn hoặc rảnh rỗi tôi thường mò tới nhà anh ngồi đồng. Anh có thú chơi sưu tập những thứ lạ mắt.
Baovannghe.vn - Giữa vườn, một cây cau. Quanh năm rũ tóc ngủ gật. Ông ngoại bảo: "Cau điếc. Phải hạ nó xuống". Bà lại tiếc, xin ông. Ông nghĩ lại, bảo: "Nó điếc, vì nó nằm trúng chỗ thạch thổ. Nên phải chuyển về góc vườn".