Baovannghe.vn - Trên bậc tam cấp dẫn lên đại sảnh có năm sáu người đang đứng, ở giữa là một người cao lớn, hàm vuông, mắt sáng đang vuốt râu, nheo mắt nhìn Nguyễn Du, cười
Baovannghe.vn - Mỗi khi anh mở cửa sổ căn phòng nhỏ của mình nhìn ra bầu trời, trong anh lại le lói ánh đèn như một ánh mắt lạ trong đêm ấy trên đỉnh núi Lưng Ngựa mù sương.
Baovannghe.vn - Về quê tôi thường đi tàu thủy. Con sông đời đời vẫn vậy, một dòng trôi hướng chảy. Sông tự lắng lọc lấy mình. Dù trong đục, xói mòn gì sông vẫn an nhiên, tự tại
Baovannghe.vn - Hai người biết nhau cách đây hai tuần trong buổi giao lưu các cây bút trẻ. Anh ở lĩnh vực hoàn toàn khác với môi trường Hoàn đang thử sức. Cũng vì thế anh có sức hấp dẫn riêng
Baovannghe.vn- Thương ngồi bệt trên hè nhìn những quầng sáng đỏ vàng xung quanh. Đó là ánh sáng của bóng đèn dây tóc phát ra từ những gia đình có điện. Cô thở dài.
Baovannghe.vn - Cho đến lúc ấy thì tôi không còn sợ nữa. Cái chết thật kinh khủng nhưng tôi không tránh nổi nó. Tôi đã phải chờ nó và giờ khắc đó sắp tới.