Chuyện vãn ở La Thành
(Thân tặng nhà thơ, tiến sỹ Trần Sỹ Kháng)
Thi nhân ạ!
Khó minh định rạch ròi
Ta đang ở Giới nào trong Tam giới?
Này thì rượu. Này thì thơ. Này thì em roi rói
Và trái đất vẫn bay đúng định hướng, lộ trình!
Tiến sỹ ạ!
Từ than đá tới kim cương
Chặng đường có xa bằng từ tiểu nhân tới quân tử?
Tự nhiên luyện kim cương từ áp suất và nhiệt độ
Huệ giác có đạt được bằng ý chí kẻ chân tu?
Ta với tự nhiên và ta với nhau
Khi với tự nhiên ta với nhau là bạn
Bảy tỷ con người cùng đồng thanh hú vào vô tận:
Vũ trụ ơi! Có ai nữa ngoài chúng tôi không?
Khi ta với nhau mới chia ra cao thấp, hèn sang
Hết chiến tranh lạnh tới đối đầu văn minh, sắc tộc
Hết súng đạn lại tương tàn tranh giành quyền lực
Tiếng mõ chùa vẫn khản giọng giữa nhân gian!
Nếu vũ trụ có thể giãn nở tới vô cùng
Thì vũ trụ cũng có thể nén chặt đến mãi mãi
Cả Hệ Thái dương cũng chỉ là hạt bụi
Thì danh hão với chức quèn có đáng để bon chen?
Hết chuyện đất trời tới chuyện thơ văn
Tàn chuyện thơ văn tới chuyện quê, chuyện Nghệ
Bạn đã thăng về cõi “Tây Hồ Ngọc Nữ”
Ta còn nằm thao thức mãi không thôi!
Tiến sỹ ạ!
Khi ngồi dùng bữa tạm giữa trời
Ta miên man nghĩ về loài “ ý thức”
Bỗng nghĩ thì ra tự nhiên thông minh hơn mọi nhà khoa học
Mười bốn tỷ “linh kiện” trong đầu ta minh chứng cho điều này!
Song Hành - Thơ Dương Kỳ Anh Xa - Thơ Lê Quốc Hán Thằng bé đếm sao - Thơ Đoàn Trọng Hải Một sớm đông sang... - Thơ Nguyễn Thị Như Ý Dưới vòm đêm tháng bảy - Thơ Huỳnh Thúy Kiều |