Quê
Quê vẫn đấy
vẫn mẹ ta cũ kĩ
vẫn là cha dưới ba thước đất đang nằm
vẫn mồ mả ông bà ngơi nghỉ
vẫn cánh đồng ngậm khói suốt mùa đông
những rặng núi răng cưa ngủ vùi trong gió
mùi rạ rơm thơm khoai nướng trong chiều
lũ trẻ con tắm truồng trên suối lũ
bóng người già đếm tuổi bước liêu xiêu
quê vẫn đấy
vẫn ấm nồng bếp lửa
vẫn rặng tre toả bóng xuống cuộc đời
vẫn đứa trẻ biết tập bò tập lẫy
cánh võng đêm nào bà ru cháu à ơi
bên thềm nắng mẹ têm trầu cánh phượng
giữa ngày hè khô nỏ chiếc môi nâu
sau hiên gió bầy gà đang cãi cọ
dọc buổi trưa thơm náo nức hương trầu
những năm đói nhánh khoai hà cũng hiếm
bóng cha ta cào gió rát mặt đồng
bóng mẹ ta gánh chiều đi ướt sũng
thương bóng bà ho rỗng ngực mùa đông
ta lớn lên
tháng ba gầy đứt bữa
quê dẫu nghèo nhưng vẫn mãi thương nhau
củ sắn chia năm
củ mài chia nửa
trong hồn làng tiếng hát vẫn đằm sâu
quê vẫn đấy
vẫn những gì thân thuộc
vẫn ngọn khói bay lên trên mỗi nóc nhà
những ngọn khói như sợi dây níu buộc
khi lòng người tiếng cuốc vọng kêu xa.