bo song trang lan truyen ngan cua vu ngoc giao

Bờ sông trăng lặn - Truyện ngắn của Vũ Ngọc Giao

Baovannghe.vn - Ngần ngồi bên thềm, nghe đâu đây tiếng sóng ầm ào cuộn lên từ đáy sông. Trong tiếng lóc bóc vỗ vào bờ có cả tiếng cụ Mương khàn khàn hát, tưởng như gương mặt cụ đang ở trước Ngần, buồn rượi, khắc khoải trong sắc áo nâu trầm.
nu oi truyen ngan du thi cua vu ngoc giao

Nu ơi!. Truyện ngắn dự thi của Vũ Ngọc Giao

Không ai còn nhớ ngày ông tôi dắt con Nu về nhà, chỉ nhớ đó là một buổi chiều hanh hao rưới xuống vườn những giọt nắng vàng như mật
bo song trang lan truyen ngan cua vu ngoc giao

Bờ sông trăng lặn. Truyện ngắn của Vũ Ngọc Giao

Ai đi qua cũng bảo xóm Dinh buồn, chiều chạng vạng xóm Dinh đã im lìm như ngủ, nhà nào nhà nấy tối om, leo lét ngọn đèn vàng ệch. Bao nhiêu đời rồi không ai còn nhớ nữa