Cộng hưởng
Cố đọc được ý nghĩ của mùa xuân
Không cần tra hỏi nụ hoa vừa mở cánh
Thẩm từ trong thông điệp của mùi hương
Có ký tự của nắng hanh sau cơn giông vừa ráo mực
Một dấu chấm than
trên vầng trán nóng
Những hàng cây khẳng khiu từng chôn đứng mùa đông
Nhan sắc cỏ hoa ở lại
Dừng bên này bóng đêm
Và xuân thở nhiều trang đi từ xanh tới chín
Lượn bằng quanh co khoái cảm quẫy về tim
Bao mảnh vỡ từng lang bang trôi dạt
Cộng hưởng thành mênh mông
Cộng hưởng nỗi niềm son phấn
dành vỗ về nếp nhăn
Cộng hưởng nhọc nhằn tới đích
để vỗ về bước chân…
Cộng hưởng từng con chữ
ngồi canh ý tưởng cho mình