Khúc biến tấu của những vết sẹo
Những vết sẹo làm anh không hóa đá
Qua bão tố, cuồng phong của nỗi đau và sự thật.
Hoài thai đứa con của sự thấu cảm và lòng trắc ẩn
Từ người mẹ vĩ đại và tàn nhẫn mang tên: Cuộc đời
Những vết sẹo trổ bông
Từng ngọn núi lửa âm ỉ trên đồng bằng ký ức,
Trôi qua tôi dòng sông nham thạch,
Thao thức từng đêm cuồn cuộn chảy
Ru những linh hồn bị xé nát
Lênh đênh…
Em có còn chờ mong sự cứu rỗi trong vô vọng
trên những bờ môi câm lặng còn vương lại tiếng thét của sự bất công
Trên những đôi tai mục đồng sự phản bội cuộn mình che lấp?
Em cứ đến và mang theo từng vết sẹo đọng mật
Tôi xòe ngực xòe tay đón nhận
Lặng cười trên môi rỉ máu
Học cách hồi sinh
| Gùi ngô trên vách đá - Thơ Hà Ngọc Hoàng Điểm tựa - Thơ Nguyễn Phan Hách Giấc mơ cánh đồng - Thơ Trung Phong Dấu răng - Thơ Trang Thế Hy Chia tay trong đêm Hà Nội - Thơ Nguyễn Đình Thi |