Mộng mị trên đường gốm sứ
Hồng Hà cuồn cuộn dâng dưới thềm Thăng Long
Từng điệp khúc vang vọng vần gốm sứ
Viết vào triền đê sông
Nơi đây Chương Dương cướp giáo giặc
Nơi đây Hàm Tử bắt quân thù
Tiết tấu mang hình tia chớp
Treo ngang trời cửa ngõ Kinh Đô
Đường gốm sứ chất chứa những áng thơ ngàn năm
Giăng vào lối kinh thành
ngưạ xe hồn thu thảo
In dài mơ ảo bóng tịch dương
Thành quách lâu đàì âm vang lời truyền dậy
Vẻ dung nghi khắc nối dài trên tay cầm thanh gươm Kim Quy Thần chín cõi
Ông Cha vừa viết Bình Ngô lên trời cao
vừa tra gươm vào vỏ Lòng Hồ
vừa đưa anh và em đi tìm
Nét xưa Bích Câu
bước vào vườn thơ sương khói
còn nguyên bóng dáng nàng bán chiếu gon gieo thơ dướí cánh sâm cầm
Có vị mặn chát nước mắt người chinh phụ tìm chồng
chảy dài dằng dặc tháng năm
Em nghe thấy không cây đàn mỏng phận Cầm Giả Ca
Người đẹp Long Thành hiện hưũ kiêu sa
Còn không tiếng gáy kê tinh
rơi rụng cưủ trùng đài
bao nhiêu máu
bao nhiêu nước mắt
đã làm nên trăng Hà Nội tháng Tám mùa thu trong vắt
Anh đang đếm
Mấy nghìn mùa thu đi qua
Rắc lá thơ nhuộm vàng trời Ba Đình
Phủ đầy vai một trung đoàn quân áo quần nâu chân đất súng thô
Cứu một Hà Nội
36 phố phường đen gầy hấp hối
Tuôn trào nứơc mắt hoan hô
Tám năm sau ầm vang cả chục sư đoàn
Rầm rập những đoàn xe vươn nòng đại bác
còn vương xanh lá cây rừng Việt Bắc
tiến vào năm cửa ô
mang trên đài hoa dội vang kèn chiền thắng
Cầu Long Biên vươn cao từng nhịp nắng
mở cánh hồi sinh xua lũ quân xâm lược
chúng nó cúi đâù
trước Đông Quan tung bay cờ đại nghĩa
ngời ngời chùm sáng trí nhân
4000 năm
1024 năm
70 năm
Là từng ấy bản trường ca tình yêu vĩ đại
Tâú lên chin tầng xanh
Đại La
Thăng Long
Đông Quan
Tràng An
Hà Nội
Con đường gốm sứ đưa cho anh từng ấy câu thơ
Anh trao cho em
Anh cầm tay em
Em nắm tay mọi người
Hà Nội vẹn toàn …
Bến quê - Thơ Phan Văn Chương Trái thơm dâng mẹ Thơ Ngọc Thông Bóng lồng ấu thơ - Thơ Bùi Thúy Tiếng dương cầm giữa đêm khuya - Thơ Đỗ Chiến Thắng Hồ Gươm chiều chớm đông - Thơ Trần Chấn Uy |