Sáng tác

Bình yên - Thơ Chiêu Linh

Chiêu Linh
Thơ 13:00 | 25/03/2025
Baovannghe.vn - Bình yên là khi về với mẹ với anh/ với con thơ và cánh đồng sau nhà có nhiều luống cải.
aa

Bình yên

Bình yên là khi về với mẹ với anh

với con thơ và cánh đồng sau nhà có nhiều luống cải

bình yên là trưa hè cánh võng êm, làn gió quê hoang hoải

câu ầu ơ, mẹ hát mát trong lòng

Bình yên là dòng sông quê hai bận nước lớn ròng

chiều giăng mắc hoàng hôn buồn bến bãi

bình yên lắm hương cau quê ngoại

dù cây có khẳng khiu nhưng dõng dạc với mây trời

Con đã về đây quê mẹ ơi!

khúc hát mùa sen bạt ngàn hồng cánh gió

con đã về đây tìm bình yên vốn có

khúc đồng dao rồng rắn lại ùa về

Bình yên không giữa phố thị đam mê?

có lỡ đua chen,

mệt rồi, thì về quê nhà mà ngồi bên triền đê thẳng tắp

nghe câu hát hò ơ những ngày cấy dặm

dặn cánh cò đừng bay

Khi bình yên là về với thơ

con chữ ngả nghiêng giữa phận đời chìm nổi

bình yên, bình yên tuyệt đối

là về bên tổ ấm yêu thương.

Người đàn bà gánh muối! - Thơ Tô Hằng Thanh Mầm cây - Thơ Mai Văn Phấn Con ruồi - Thơ Vũ Ngọc Đan Linh Miền Tây anh - Thơ Bùi Thúy Đi bộ - Thơ Bùi Đức Khiêm
Đọc truyện: Mời cưới - Truyện ngắn của Đỗ Anh Mỹ

Đọc truyện: Mời cưới - Truyện ngắn của Đỗ Anh Mỹ

Baovannghe.vn - Giọng đọc và hậu kỳ: Hà Phương; Đồ họa: Thùy Dương
Tọa đàm " NXB Giáo dục Việt Nam trong sự nghiệp phát triển văn hóa đọc"

Tọa đàm " NXB Giáo dục Việt Nam trong sự nghiệp phát triển văn hóa đọc"

Baovannghe.vn - Tọa đàm do NXB Giáo dục Việt Nam thực hiện và sẽ được diễn ra vào sáng 29/8 tại không gian “Sáng tạo để kiến thiết” của Cục Xuất bản, In và Phát hành trong khuôn khổ Triển lãm quốc gia Việt Nam.
Gửi gì - Thơ Đỗ Quảng Hàn

Gửi gì - Thơ Đỗ Quảng Hàn

Baovannghe.vn- Gửi gì vào thời gian/ Những tuổi thơ buồn tủi
Trên Đà giang - Thơ Hoàng Bùi

Trên Đà giang - Thơ Hoàng Bùi

Baovannghe.vn- Có ai đang ngồi bên kia sông/ Gảy lên từng nốt tỉ tê buồn
Những nẻo đường. Truyện ngắn của Trịnh Thị Phương

Những nẻo đường. Truyện ngắn của Trịnh Thị Phương

Baovannghe.vn - Dãy hành lang dài và rộng thênh thang. Trên cái bàn dài tiếp khách chỉ còn lại Trâm và vài người nữa. Mỗi người theo đuổi một ý nghĩ riêng nhưng có lẽ cũng cùng chung một nỗi lo lắng và hồi hộp.