Baovannghe.vn- Thời tôi còn nhỏ, ba tôi hay treo giải thưởng cho mỗi lần làm bài kiểm tra mười điểm là đồ ăn. Thì phải mà, đồ ăn vừa ngon, vừa no bụng, tiện quá chừng còn gì?
Baovannghe.vn- Mén vẫn nhớ hình ảnh người ba đầu tiên của nó. Từng đường nét trên gương mặt xanh xao, đôi má hõm sâu, hốc mắt lồ lộ, hàm râu lỉa chỉa, và những cơn say khướt bất tận. Nó ám ảnh những cú tát như trời giáng, những cú giậm chân vào bụng bình bịch. Những thứ đó chẳng có chi là tốt đẹp hết. Mà đúng ra, phải kêu đó là ác mộng mới phải.
Baovannghe.vn- Cái hang lớn tối như bưng. Tối tới nỗi đưa ngón chân lên không nhìn rõ cái móng. Xung quanh hang không thấy được vật thể gì, đặc một màu đen ngòm.