Sáng tác

Vào rừng - Thơ Khuê Việt Trường

Khuê Việt Trường
Thơ
06:30 | 01/11/2024
Baovannghe.vn- Thôi thì anh vào rừng/ Nghe những chiếc lá khô chạm dưới chân
aa

Vào rừng

Thôi thì anh vào rừng

Nghe những chiếc lá khô chạm dưới chân

Nghe gió vuốt ve những cành cây

Tiếng con chim, tiếng con sóc, tiếng con kỳ nhông

Những tiếng gọi vô tâm không có phía sau những âm mưu

Mỗi nơi chốn đều dành riêng cho mỗi loài

Thôi thì anh vào rừng

Kiếm chút nhánh cây khô đốt lên cho khói bay khói bay

Vọc tay xuống suối chạm con cá còn non dại

Con cá chưa bị đuổi bắt nên vùi vào bàn tay anh

Thôi thì anh vào rừng

Có lỡ nói gì cũng không ai bắt lỗi

Những bài hát của gió cứ bay qua bay qua

Ngã lưng trên cỏ êm mà ngủ

Không lo kẻ trộm rình mò

Thôi thì anh vào rừng

Ở đây không cần các loại thẻ

Ở đây không cần mã QR

Không cần giấy mời

Anh thong thả với cuộc đời mình.

Mùa thu trắng - Thơ Lữ Hồng Hư không - Thơ Văn Trọng Hùng Nhớ Thanh Tùng - Thơ Phùng Văn Khai Một chút - Thơ Kim Cương Tha thứ - Thơ Tú Ân Cổng trời - Thơ Ngô Bá Hòa
Nguyễn Đình Thi - Thơ Nguyên Hùng

Nguyễn Đình Thi - Thơ Nguyên Hùng

Baovannghe.vn- Sinh ở Lào nhưng là người Hà Nội/ Một nghệ sĩ hào hoa sắc sảo đa tài
Triển lãm nghệ thuật "Sắc màu bừng nở"

Triển lãm nghệ thuật "Sắc màu bừng nở"

Baovannghe.vn - Từ ngày 23/11 đến ngày 15/12/2024, tại Nguyen Art Gallery (Hà Nội), sẽ diễn ra triển lãm tranh màu nước Colors in Bloom - Sắc màu bừng nở của nhóm 6 họa sĩ trẻ.
Yêu người cây mở đất - Thơ Chung Tiến Lực

Yêu người cây mở đất - Thơ Chung Tiến Lực

Baovannghe.vn- Như những mũi lao cắm vào vùng ngập mặn/ Mầm sống gieo trên sóng nước hoang sơ
Nên bị gai đâm - Tản văn của Chu Văn Sơn

Nên bị gai đâm - Tản văn của Chu Văn Sơn

Baovannghe.vn - Và ta cứ yên trí đi qua thế giới này với bước chân quen xéo lên cỏ hoa. Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm, để ta được giật mình: Tổn thương là rỉ máu.
Trịnh Hoài Đức - Nhà thơ, nhà viết kịch tài hoa

Trịnh Hoài Đức - Nhà thơ, nhà viết kịch tài hoa

Baovannghe.vn - Kịch Trịnh Hoài Đức ngoài chất hài ý nhị, sâu cay, cười ra nước mắt còn bao hàm cả triết lý sâu sắc về thế giới quan, nhân sinh quan... Thơ của ông như gieo vào lòng người cái tình sâu lắng, ngôn ngữ giản dị mà nhân văn đa nghĩa đầy tính bác học...