Trần Ngọc Linh sinh năm 1987 tại Bình Định, trưởng thành giữa không gian khoáng đạt và tĩnh lặng của Gia Lai. Hiện cô sống và làm việc tại TP.HCM.
![]() |
| Họa sĩ Trần Ngọc Linh |
Tốt nghiệp Khoa Sơn mài – Đại học Mỹ thuật TP.HCM, Linh sớm xác lập con đường gắn bó sâu với chất liệu truyền thống. Giai đoạn học hỏi trực tiếp từ hai họa sĩ Nguyễn Lâm và Hồ Hữu Thủ đã đặt cho cô những viên gạch nền tảng quan trọng: kỹ thuật vững vàng, tư duy sáng tác mạch lạc, và nhất là thái độ nghiêm cẩn với chất liệu.
Triển lãm cá nhân đầu tiên cách đây sáu năm từng là lời chào đĩnh đạc của một nghệ sĩ trẻ giàu nội lực. Khi ấy, Linh sở hữu kỹ thuật tốt, cảm quan trực giác mạnh và những tìm kiếm còn dè dặt trong cấu trúc mảng. Nhưng điều quan trọng nhất đã sớm bộc lộ: cô biết cách để sơn mài trở thành dòng chảy nội tâm, chứ không chỉ là lớp vỏ bề mặt.
![]() |
| Một tác phẩm của Trần Ngọc Linh tại triển lãm |
Ở triển lãm lần này, điều nổi bật nhất là sự chuyển động của các mảng lớn. Nếu trước đây màu sắc còn giữ ranh giới an toàn, thì nay chúng trở thành những trường lực lan – tràn – mở, như sự giải phóng nội tâm đã tìm được hình hài vật chất.
Theo ghi nhận từ giới nghiên cứu, phê bình mỹ thuật, sự phóng khoáng trong tranh Linh đôi khi khiến người xem liên tưởng đến hội họa sơn dầu – nơi bút pháp buông xả trực tiếp. Nhưng với sơn mài, nhất là trong tranh của Linh phóng khoáng không đến từ tốc độ của tay; nó đến từ cách tổ chức lớp, từ cấu trúc bề mặt và khả năng điều tiết ánh sáng qua nhiều tầng chất liệu.
![]() |
| Một tác phẩm của Trần Ngọc Linh |
Với Sơn mài, Linh sử dụng chất liệu vàng cũng mang dấu ấn riêng. Trong tay nghệ sĩ trẻ, vàng dễ trở thành yếu tố phô diễn; nhưng với Linh, vàng là hơi thở – là quãng lặng. Nó xuất hiện ít nhưng chuẩn xác, như nhịp nghỉ trong âm nhạc, vừa đủ để mở ra chiều sâu của bề mặt.
Nhiều tác phẩm đánh dấu sự chuyển từ trừu tượng biểu hình sang trừu tượng cấu trúc. Các hình không bị loại bỏ, mà được chưng cất thành tín hiệu. Loạt tranh sen hay tranh tuồng – những đề tài dễ rơi vào mô tả – được Linh giải phóng khỏi hình ảnh cụ thể, trở thành ánh sáng, chuyển động và tinh thần văn hóa.
Triển lãm với gần 70 tác phẩm là minh chứng cho sức lao động bền bỉ và tình yêu lớn của Trần Ngọc Linh dành cho chất liệu.