Bấm chân qua tuổi dại khờ
Chén rượu tha hương, giời, đắng lắm...
(Nguyễn Bính)
Đường trần buốt nắng cháy mưa
thất thu ruộng cạn, được mùa đồng sâu
tránh ba bò gặp chín trâu
tránh xanh úp mở gặp nâu ỡm ờ
Bấm chân qua tuổi dại khờ
vẫn mê hồn trận cuộc cờ thế gian
thật thà ngứa mắt khôn ngoan
người đang sốt máy, máy mang lốt người
Nhẹ tênh những cú động trời
ngọt muốn khóc, đắng lại cười, đôi khi
vàng mình như rác ném đi
rác người chuốc lấy mê ly ngỡ vàng
Chen chân phố xá, bỏ làng
mắt quê rớm nhớ hai hàng đêm đêm
nát tan kìa, giữa ấm êm
thảo thơm kìa, giữa lấm lem, ai ngờ
Đường trần thực đến lơ mơ
nhìn dâu biếc lá thương xơ xác tằm
không ngậm ngải, cứ tìm trầm
kể chi được mất trăm năm trò đùa...
Sếu, sen và em - Thơ Trần Huy Minh Phương Chấm phá chiều - Thơ Nguyễn Đông Nhật Những buổi chiều - Thơ Huỳnh Thị Kim Cương Những mùa hoa dại - Thơ Nguyễn Chí Ngoan Khói bếp - Thơ Thai Sắc |