Sáng tác

Bấm chân qua tuổi dại khờ - Thơ Cao Xuân Sơn

Cao Xuân Sơn
Thơ 06:00 | 16/06/2025
Baovannghe.vn- Đường trần buốt nắng cháy mưa/ thất thu ruộng cạn, được mùa đồng sâu
aa

Bấm chân qua tuổi dại khờ

Chén rượu tha hương, giời, đắng lắm...

(Nguyễn Bính)

Đường trần buốt nắng cháy mưa

thất thu ruộng cạn, được mùa đồng sâu

tránh ba bò gặp chín trâu

tránh xanh úp mở gặp nâu ỡm ờ

Bấm chân qua tuổi dại khờ

vẫn mê hồn trận cuộc cờ thế gian

thật thà ngứa mắt khôn ngoan

người đang sốt máy, máy mang lốt người

Nhẹ tênh những cú động trời

ngọt muốn khóc, đắng lại cười, đôi khi

vàng mình như rác ném đi

rác người chuốc lấy mê ly ngỡ vàng

Chen chân phố xá, bỏ làng

mắt quê rớm nhớ hai hàng đêm đêm

nát tan kìa, giữa ấm êm

thảo thơm kìa, giữa lấm lem, ai ngờ

Đường trần thực đến lơ mơ

nhìn dâu biếc lá thương xơ xác tằm

không ngậm ngải, cứ tìm trầm

kể chi được mất trăm năm trò đùa...

Sếu, sen và em - Thơ Trần Huy Minh Phương Chấm phá chiều - Thơ Nguyễn Đông Nhật Những buổi chiều - Thơ Huỳnh Thị Kim Cương Những mùa hoa dại - Thơ Nguyễn Chí Ngoan Khói bếp - Thơ Thai Sắc
Khóc thật cho một kiếp rối - Thơ Hoàng Xuân Tuyền

Khóc thật cho một kiếp rối - Thơ Hoàng Xuân Tuyền

Baovannghe.vn- Sinh ra để làm người khó nhỉ
Người - Thơ Đoàn Mạnh Phương

Người - Thơ Đoàn Mạnh Phương

Baovannghe.vn- Khi lưỡi mềm bật lên tiếng nói, Người vẫn thường tự hỏi:/ Lý do có mặt trên đời? Sống giữa lạ quen quên nhớ, vì sao được gọi là Người?
Quy luật - Thơ Phạm Thị Diễm

Quy luật - Thơ Phạm Thị Diễm

Baovannghe.vn- Thông minh không đợi tuổi/ Tình yêu không chờ gió trăng
Chuyến xe buýt Mơ-Vọng. Phần 2

Chuyến xe buýt Mơ-Vọng. Phần 2

Chuyến xe buýt Mơ-Vọng là một bản hòa âm phức điệu giữa ký ức, thân thể và ngôn ngữ thi ca. Câu chuyện không đặt nặng cốt truyện, mà vận hành bằng không khí, bằng tinh tế của những chuyển động vi mô, nơi thân thể trở thành ngôn ngữ thứ hai. Chuyến xe buýt Mơ-Vọng gợi nhớ tới L'amant của Marguerite Duras, tới Mối tình đầu của Turgenev, nhưng mang bản sắc riêng, một Hà Nội nghèo, cũ, nhưng đầy ám ảnh; một kiểu yêu không thể lặp lại, không thể gọi tên, chỉ có thể sống một lần, trọn vẹn trong lặng im.
Biển tím. Truyện ngắn của Nguyễn Hữu Quý

Biển tím. Truyện ngắn của Nguyễn Hữu Quý

Baovannghe.vn - Tôi và em từng ở bên nhau trên một bãi biển đẹp nhất miền Trung. Tím là gam màu tổng thể của mặt biển cuối chiều hôm ấy. Cát trắng và mịn đến ngỡ ngàng là đường viền tuyệt diệu của mênh mông tím. Cả hai đầy gợi cảm, đầy giục giã trong sự ngẫu hứng thật bao dung của tôi và em.