Sếu, sen và em
(Thân tặng NTKT)
Ta sẽ luôn nhớ về em như ngày xưa rạ rơm gọi mùi bùn đất
trộn bên nhau mái đầu khét nắng
vậy mà không bao giờ nhìn thẳng mặt nhau
ánh mắt xa bay
mây chiều cuốn cánh chim nào cô lữ
nghe một mình im nghe
Ta sẽ luôn nhớ về em như bữa nào em về làm cô dâu bên anh chồng lịch lãm
tiếng đêm khâu ánh nhật nguyệt bớt chói loà cho em thơm giấc ngủ
bước chân nào đi dọc ngang đất mình bằng tình thương không biên giới
em lắng nghe dân nói, đi cùng sóng đục phù sa bồi lở
thắp trong tim sáng chữ ‘đồng bào’
nghiêng một mình in bóng đêm
Vận chữ vào tâm, vận người vào mình
em cứ đi
ánh sáng bùng lên
nảy mầm
sinh khởi
sen từ bùn ngoi lên lấp lánh
Tấm ảnh đẹp nhất em đi từ phía nhân dân
nụ cười kịp nở em xếp bình minh hoàng hôn xanh trên nếp nhà
ở đó có ta
cười ngân nga xoã vào sông rạch đất đai vườn rẫy
em bắt đầu từ những chắt chiu
Có đôi khi chợt nghĩ về em
ta cười gì ram rám kiệt ngày
em một đường bay ngỡ cô độc kiêu hùng
mây bồng bềnh ẩn hiện bên em
mùa sen trổ rồi
Tiếng trống đồng trên biển - Thơ Chung Tiến Lực Sông Hằng - Thơ Nguyễn Linh Khiếu Cuộc chia tay tháng năm - Thơ Lê Thị Mỹ Ý Nhai lại mặt trời - Thơ Trần Đức Tín Không đề - Thơ Huỳnh Thúy Kiều |