Gửi em bánh tráng phơi sương
Gạo thơm ngâm nước sông quê
Cha xay cối bột mỏi mê một đời
Bàn tay mẹ tráng. Đem phơi
Nắng quê vai áo trọn đời sương giăng!
Thảo thơm chiếc bánh tròn trăng
Em ngồi xoay nướng chéo khăn bỗng mềm
Thủy chung chạm giọt sương đêm
Quà quê xứ Trảng gói thêm nụ cười.
Sông Vàm biếc lá non tươi,
Bàn tay búp nụ môi cười của rau
Cuốn vào nhau… cuốn vào nhau
Để rồi mãi nhớ thương nhau mà về?
Tôi đi khắp chốn cùng quê
Gặp vầng trăng…ướt tràn trề lá hương
Ngỡ là bánh tráng phơi sương
Gói thương, gói nhớ bên đường áo cơm
Gửi em chiếc bánh thảo thơm
Chiều quê ngồi quán bên con sông Vàm….
Sếu, sen và em - Thơ Trần Huy Minh Phương Chấm phá chiều - Thơ Nguyễn Đông Nhật Những buổi chiều - Thơ Huỳnh Thị Kim Cương Những mùa hoa dại - Thơ Nguyễn Chí Ngoan Khói bếp - Thơ Thai Sắc |