Sáng tác

Ký ức chùa làng - Thơ Vương Tùng Cương

Vương Tùng Cương
Thơ
07:00 | 25/10/2024
Baovannghe.vn-Chùa làng cách nhà một cánh đồng/ tọa lạc chân núi gió mênh mông
aa

Ký ức chùa làng

Chùa làng cách nhà một cánh đồng

tọa lạc chân núi gió mênh mông

mồng một ngày rằm bà đi lễ

tôi vui chân sáo bám theo cùng

mình tôi tha thẩn ở ngoài sân

hoa đại ngát thơm cả tay cầm

tôi nhặt căng phồng hai túi áo

mang về cho mấy đứa bạn thân

lẩm bẩm bà tôi khấn những gì

tôi nghe chỉ rõ tiếng nam mô

đứng trước Phật nào bà cũng vái

như thể gặp ai cũng hỏi chào

bà ơi sao Phật lại cởi trần ?

Phật nhường áo mặc để nhân gian

mặt Phật chẳng biết buồn bà nhỉ ?

khổ hạnh các Ngài đủ rồi con

khuôn oản tròn lót bằng lá mít

công tôi nhặt lá cả chiều mưa

thụ lộc . Nghe lời bà dỗ bảo

chịu khó. Tháng sau lại lên chùa.

Thời tiết ngày 24/10: Bắc Bộ, đêm và sáng trời lạnh. Nam Bộ, mưa rào và giông rải rác Hẹn em về xứ Lạng - Thơ Ngô Bá Hòa Bóng mẹ như vẫn còn đây - Thơ Trần Đình Ngôn Sen - Thơ Nguyễn Ngọc Hưng Với sông phố - Thơ Huỳnh Thúy Kiều
Nguyễn Đình Thi - Thơ Nguyên Hùng

Nguyễn Đình Thi - Thơ Nguyên Hùng

Baovannghe.vn- Sinh ở Lào nhưng là người Hà Nội/ Một nghệ sĩ hào hoa sắc sảo đa tài
Triển lãm nghệ thuật "Sắc màu bừng nở"

Triển lãm nghệ thuật "Sắc màu bừng nở"

Baovannghe.vn - Từ ngày 23/11 đến ngày 15/12/2024, tại Nguyen Art Gallery (Hà Nội), sẽ diễn ra triển lãm tranh màu nước Colors in Bloom - Sắc màu bừng nở của nhóm 6 họa sĩ trẻ.
Yêu người cây mở đất - Thơ Chung Tiến Lực

Yêu người cây mở đất - Thơ Chung Tiến Lực

Baovannghe.vn- Như những mũi lao cắm vào vùng ngập mặn/ Mầm sống gieo trên sóng nước hoang sơ
Nên bị gai đâm - Tản văn của Chu Văn Sơn

Nên bị gai đâm - Tản văn của Chu Văn Sơn

Baovannghe.vn - Và ta cứ yên trí đi qua thế giới này với bước chân quen xéo lên cỏ hoa. Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm, để ta được giật mình: Tổn thương là rỉ máu.
Trịnh Hoài Đức - Nhà thơ, nhà viết kịch tài hoa

Trịnh Hoài Đức - Nhà thơ, nhà viết kịch tài hoa

Baovannghe.vn - Kịch Trịnh Hoài Đức ngoài chất hài ý nhị, sâu cay, cười ra nước mắt còn bao hàm cả triết lý sâu sắc về thế giới quan, nhân sinh quan... Thơ của ông như gieo vào lòng người cái tình sâu lắng, ngôn ngữ giản dị mà nhân văn đa nghĩa đầy tính bác học...