Ngang qua vườn nhà mẹ
Làm gì còn những vô tư
Tư thế sáng của ngọn đèn
Và tư thế...
Ngàn năm qua chưa
Thử hỏi
Lẽ như… lẽ
Cũng rất đỗi
Bình thường
Lớp lớp pha lê bây giờ
Chẳng qua là
Lấp lánh
Biết… là biết
Nguy mình trước bão giông
Ném hết
ném hết
Cho dòng Yên trôi mãi…
Giữ lại những gì đời nhau đã tắt!
Thì cứ giương cao
Giương cao…
Thì cứ à ơi… cá rô chim chéo gạo trì…
Ngày chết nắng ngang qua vườn nhà mẹ
Tiếng côn trùng đột nhiên bặt tắt
Lồng lộng chiếc bóng
Khêu bấc đèn
Người đã thắp trong đêm
Ngọn máu!
Giấc cỏ chỉ
Bỏ mưa xuống núi
Mi về nằm lại
Môi cười dậy chưa
Hiên nhà đồng xu úp mặt
Trên đôi cánh chuồn đọng bóng nước ươn
Có khi tau vừa ăn vừa ngủ
Hố hời hố hợi… mỏi đò chợ qua
Quán rượu ông già nằm bệnh
Lũ sẻ liu thiu giấc thơm cỏ chỉ
Gà gáy tét tét te te
Nghé đồi nghé ọ
Trưa nhảm ngồi đó
Ai ngu mà khóc
Rẫy đen bắp non dựng cờ
Khỉ đói bầy đàn
Chó thèm hơi chó
Lật nia lật nong mi cứ nằm tru mẹ
Buồn chi chi
Hỏi người buồn mãi
Nhúng theo chân nắng đánh giậm mùa thu
Ngực trương trái tim xương rồng
Tự đi tự về cắm cổ
Ngợp chén Tẩy Trần cát dâng bữa nọ
Sư Chăm nhận đúng mặt tau
Bèo trôi lửa trôi
Bướm vàng cũng trôi
Mi rồi cũng trôi
Tau rồi cũng trôi
Trôi
Rồi trôi rồi trôi
…!!!
Chừ hỏi: thế nào đoạn kết
- Ồ... gã phía sóng dập đầu bái thơ.
Nguồn Văn nghệ số 11/2023