Multimedia

Thơ Vi Thùy Linh

Đọc thơ
08:39 | 19/08/2023
Cả thành phố dịu hơn sau mỗi trận mưa Mưa mùa Hạ quý giá cho thuỷ điện
aa

Những cơn mưa

Cả thành phố dịu hơn sau mỗi trận mưa

Mưa mùa Hạ quý giá cho thuỷ điện

Có ngày mát hiền như đi vào mùa Thu

Lạc thật sâu trong đêm ôm ngủ

Cơn mưa, cơn dông, cơn gió, cơn bão

Trận mưa, trận gió, trận bão, trận lốc,

trận dông

Hiện tượng thiên nhiên hay ví như

thăng trầm cuộc sống

Mưa, hình ảnh gợi hình tuyệt nhất

Để tả - biểu cảm ngỡ ngàng

Về sự “nhiều” được đón chờ và tham vọng

thụ hưởng

Mưa huy chương, mưa giải thưởng,

mưa khen, mưa danh hiệu, mưa tiền

vàng bạc ngọc

Không khiến tôi trầm trồ bằng mưa lá mưa

tuyết mưa hoa

Sau những cuồng phong khó đoán hết,

không thể tuyệt đối tránh trú lánh né an toàn

Thật thi vị ngóng trận bão êm đềm

Và chờ cơn mưa hôn tuyệt diệu...

Định đâu thế, con đường không đèn đỏ?

- Tôi vừa thức dậy, sau trận mưa thâu đêm

Những con đường cứ mở rộng thêm

Nhưng vòng ôm thì càng chật chội.

Niêm phong

Hai dải giấy dán chéo đôi cánh cửa

Căn nhà bị niêm phong

Những mảnh giấy dán vào các vật nhỏ to

Không nhìn dấu đóng son, cũng biết đang

ngừng hoạt động

Rêu mọc lối che dấu vết chân đi

Rêu phủ ngói, tường, tự báo thời gian qua mất

Xao lãng hay để hoang, bỏ bẵng

Là một cách niêm phong

Tháng ngày lắng sóng phía sau từng giây

Mỗi chớp mắt một lần đánh mất

Một lần hôn sâu giữ lâu hương nhớ

Một lần nắm chặt vân in dấu tay

Dĩ vãng nổi sóng khi bộ nhớ đầy

Giãn cách dứt điểm hồi tưởng bằng

rideaux trắng

Hai ngón trỏ chéo X niêm phong

Chỉ dấu Hôm Qua - Ngày Mai xao động...

Cạo sạch lớp rêu xanh lấn nâu

Đón tháng 7 ruộng non mạ cấy

Tôi cấy xanh chân tóc mùa Hè

Niêm phong mọi lời giả dối

Những phát ngôn đã bịt mắt thần Cupid

Để giờ nhổ mũi tên ném sông đen

Vết sẹo niêm phong hướng Tây bỏng buốt

Đâu cần hai dải giấy dán chéo

Kết liễu quãng kí ức không đáng nhớ

Khi kẻ vị kỷ vẫn ham lên mọi diễn đàn

sân khấu

Thứ xi, keo niêm phong tốt nhất

Là rút vĩnh viễn sự tôn trọng lẫn tên!

Niêm phong ngày

Bằng cuộc hẹn lưu không

Niêm phong đêm

Bằng chiêm bao rỗng.

Mắt trong

Ở bên tôi khi tôi không ngờ nhất

Ở bên tôi cả lúc ngỡ chỉ còn muối mắt

Là Thơ.

Mắt giảm thị lực bởi thức khuya trường kỳ

Vẫn thấy còn trong được

Vẫn tinh đủ nhìn sâu những gì không - hiện

Là nhờ bẩm chất thi sĩ

Là do các con đang bé

Là muốn sống đẹp để ký gửi tên mình

Vào thời gian xa trước, khi không còn hiện

hữu Vi Thuỳ Linh

Xuyên mưa lớn chở con không áo, mũ

Can đảm hơn bởi các con

Đêm 8 tháng Sáu là ví dụ gần chứng thực

thêm bản lĩnh

Mọi thứ ác trên thế gian không bao giờ hết

(Giống những dối lừa phản trắc)

Chỉ Thơ - Nghệ thuật là sức mạnh vĩnh viễn!

Thấu cốt tuỷ:

Con, chính các con, là Bạn Lớn, tốt và bao

dung nhất, thủy chung tuyệt đối mẹ thuộc về

Thăng bằng trong vòng tay con

Mắt mẹ tươi trong vì ướp bằng nước mắt

Chữ mẹ sinh sôi vì tâm hồn trù phú

Hôn chân con, thơ đi mãi chân trời...

Nguồn Văn nghệ số 32/2023


Anh tôi - Thơ Trần Thu Hà

Anh tôi - Thơ Trần Thu Hà

Baovannghe.vn- Anh nằm nghiêng/ Không tăng không bạt
Biên giới Tây Nam

Biên giới Tây Nam

Baovannghe.vn - Một chiều cuối năm trong tiết trời se lạnh, tôi có dịp trở lại An Giang. Núi mây bồng bềnh ấp trong nhau trên dãy thất sơn hùng vĩ của đồng bằng phì nhiêu này chứa bao huyền thoại không ngại gọi tôi.
Tiếp nối hành trình tháng Năm

Tiếp nối hành trình tháng Năm

Baovannghe.vn - Năm 2012, Ban Bí thư Trung ương Đảng đã quyết định lấy tháng 5 hàng năm là “Tháng Công nhân”, kể từ đó đến nay “Tháng Công nhân” hàng năm đều được tổ chức công đoàn chủ trì phối hợp với các ngành, doanh nghiệp tổ chức các hoạt động ý nghĩa
Kỷ niệm Tuy Hòa

Kỷ niệm Tuy Hòa

Baovannghe.vn- Hai trung đoàn chủ lực của ta nhận nhiệm vụ đánh chiếm thị xã Tuy Hòa. Trung đoàn 9 chúng tôi sẽ đánh thị xã từ hướng Nam phía cầu Đà Rằng có đồi Nhạn Tháp. Tiểu đoàn chúng tôi là chủ công của trung đoàn nên được làm mũi xung kích. Đêm 31 tháng 3, chúng tôi theo chân du kích dẫn đường lần ra sông Ba rồi cứ men theo bờ phía Bắc đó mà tiềm nhập áp sát cầu Đà Rằng.
Thời gian và nỗi nhớ. Tản văn của Tạ Xuân Thu

Thời gian và nỗi nhớ. Tản văn của Tạ Xuân Thu

Baovannghe.vn - Tôi nhớ về những kỷ niệm ngọt ngào của một thời thơ bé. Nhớ những thảm hoa xoan tím rụng rơi đầy nơi góc sân, là mùi hương dịu nhẹ của những chùm hoa bưởi, hoa chanh trong vườn chiều nắng đẹp, là những bông gạo nở đỏ thắm rơi đầy lối...