Sáng tác

Chim cu gáy - Thơ Anh Chi

Anh Chi
Thơ 06:00 | 14/04/2025
Baovannghe.vn- Lại trở về rồi, chim cu gáy/ Em vì ta, cổ đeo đủ vòng cườm
aa

Chim cu gáy

Lại trở về rồi, chim cu gáy

Em vì ta, cổ đeo đủ vòng cườm

Giọng buông ấm một hơi hướng cũ

Phà vào lòng ta đang chờ mong

Lúa đã chín và quả cây đã chín

Trong nắng nôi, trong khó nhọc con người

Dẫu được vậy lòng còn buồn lắm

Nếu trời cao còn thiếu tiếng chim rơi

Thiên thiên tài hoa, thiên nhiên đa cảm

Chuỗi cườm đeo quanh cổ họng vàng

Chao ơi, một sáng tạo to lớn

Bình thản như không, như nhóm như không

Em trở về như một bù đắp

Nghĩa lý gì đâu đau đớn, bão giông

Hạ xuống nhé và gù thật thư thái

Nhựa trong cỏ cây đang chuyển rung.

Vẽ - Thơ Tân Quảng Trong cánh rừng già… - Thơ Huỳnh Thị Kim Cương Chị tôi - Thơ Trần Chấn Uy Định hướng - Thơ Bùi Thúy Tím - Thơ Bùi Thúy

Tags:

Tự ngẫu - Thơ Lại Duy Bến

Tự ngẫu - Thơ Lại Duy Bến

Baovannghe.vn- Đi/ những bước đi chỉ có thế thôi./ tôi quay lại ướm vào vết cũ
Hà Nội trở thành thành viên “Mạng lưới các Thành phố học tập toàn cầu”

Hà Nội trở thành thành viên “Mạng lưới các Thành phố học tập toàn cầu”

Baovannghe.vn - Ngày 4/12, Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa của Liên hợp quốc (UNESCO) đã chính thức công bố 72 thành phố của 46 quốc gia, trong đó có Thủ đô Hà Nội của Việt Nam được công nhận là thành viên Mạng lưới các Thành phố học tập toàn cầu của UNESCO.
Đại biểu Quốc hội đề nghị: Tạo điều kiện để Báo chí vận hành dựa trên công nghệ

Đại biểu Quốc hội đề nghị: Tạo điều kiện để Báo chí vận hành dựa trên công nghệ

Baovannghe.vn - Trong phiên làm việc ngày 4/12, Ủy ban Thường vụ Quốc hội cho ý kiến về việc tiếp thu, chỉnh lý dự thảo Luật Báo chí (sửa đổi).
Đọc truyện: Một ngày nói tiếng người - Truyện ngắn của Hoàng Hải Lâm

Đọc truyện: Một ngày nói tiếng người - Truyện ngắn của Hoàng Hải Lâm

Baovannnghe.vn - Giọng đọc và hậu kỳ: Hà Phương; Đồ họa: Thùy Dương; Biên tập: Phạm Thị Hà
Trái tim của đất - Thơ Nguyễn Thánh Ngã

Trái tim của đất - Thơ Nguyễn Thánh Ngã

Baovannghe.vn- Cứ ngỡ đất vô hồn/ Cứ ngỡ đất vô ngôn