Cho nên, Huy Tử rất sợ tiết thể dục, lúc mà tất cả các bạn nhỏ đều vui vẻ cởi bộ đồng phục vừa bó sát người vừa không thoải mái. Mỗi lần thay quần áo, Huy Tử đều len lén nấp vào một góc, ghé sát lưng vào tường vội vã thay quần áo, vì sợ người khác phát hiện ra. Song lâu dần, cậu vẫn bị các bạn nhỏ khác phát hiện ra vết sẹo trên lưng.
“Sợ quá!”
“Quái vật!”
Truyền thuyết kể rằng, mỗi bạn nhỏ đều do một thiên sứ ở trên trời biến thành - Ảnh minh họa: Pixabay |
Câu nói thơ ngây và vô tâm thường làm đau lòng người. Sau khi chuyện này xảy ra, mẹ Huy Tử dắt cậu đến gặp cô giáo.
- Khi mới chào đời Huy Tử đã bị bệnh nặng - Mẹ Huy Tử nói, mắt đỏ hoe. - May mà khi ấy có vị thầy thuốc giỏi đã phẫu thuật cứu sống sinh mạng nhỏ này, song trên lưng cháu vẫn còn hai vết sẹo dài.
Mẹ quay lại bảo Huy Tử:
- Đến đây con! Vạch lưng ra cho cô giáo xem!
Chần chừ một lát, Huy Tử mới cởi áo ra, để cô giáo nhìn rõ hai vết sẹo đáng sợ này, đó cũng là minh chứng cho cuộc chiến đấu sống còn từng diễn ra trong đời cậu. Cô giáo ngạc nhiên nhìn hai vết sẹo, xót xa hỏi:
- Còn đau không em?
Huy Tử lắc đầu:
- Thưa cô, không ạ!
Cô giáo xoa đầu Huy Tử, nói:
- Tiết thể dục ngày mai, dứt khoát em phải cùng các bạn thay quần áo nhé!
Những giọt nước mắt long lanh trào ra từ hai mắt của Huy Tử:
- Nhưng, các bạn sẽ cười em, nói em là quái vật!
- Yên trí, cô đã có cách, không có người nào cười em đâu. Thật đấy!
Ngày hôm sau, tiết thể dục, Huy Tử rụt rè nấp vào một góc, cởi áo ra, quả nhiên không ngoài dự đoán, cả đám bạn lại lộ vẻ kinh hoàng và nói những lời khó nghe: “Ôi! Buồn nôn quá!”
Hai mắt Huy Tử mở to, nước mắt chực ứa ra. Lúc ấy, cửa phòng học đột nhiên mở, cô giáo xuất hiện. Mấy bạn học chạy ngay đến gần cô giáo, nói:
- Thưa cô! Cô nhìn này, lưng bạn ấy đáng sợ quá, trông cứ như con sâu róm!
Cô giáo không nói gì, chỉ từ từ đến bên Huy Tử, sau đó tỏ vẻ kinh ngạc.
- Không phải là sâu đâu! - Cô lim dim mắt, chăm chú nhìn lưng của Huy Tử nói. - Ngày trước cô được nghe một câu chuyện, các em có muốn nghe không?
Các bạn nhỏ thích nhất là nghe kể chuyện, bèn ùa lại quây quanh cô giáo.
Cô kể:
- Truyền thuyết kể rằng, mỗi bạn nhỏ đều do một thiên sứ ở trên trời biến thành; hầu hết các thiên sứ khi biến thành trẻ con đã nhanh chóng cởi bỏ đôi cánh; nhưng cũng có thiên sứ bé bỏng động tác chậm hơn thì không kịp cởi bỏ đôi cánh của mình. Khi ấy, trên lưng những em do các thiên sứ bé bỏng, chậm chạp biến thành đều có hai vết sẹo như thế
- Ôi! - Các bạn nhỏ đều kinh ngạc kêu lên - Chỗ ấy là dấu vết của đôi cánh thiên sứ ư?
- Đúng thế! - Cô giáo nở nụ cười thần bí nói - Các em có muốn kiểm tra xem có bạn nào còn đôi cánh chưa rụng hết như bạn Huy Tử không nào?
Nghe cô giáo nói vậy, tất cả các bạn nhỏ đều vội vội vàng vàng kiểm tra lưng của nhau, nhưng không ai có vết sẹo rõ như của bạn Huy Tử cả.
- Thưa cô! Chỗ này của em có vết sẹo nho nhỏ phải không ạ? - Một bé đeo kính vui vẻ vẫy tay nói.
- Không phải đâu! Chỗ này của em cũng đo đỏ, mới đích thị là thiên sứ!
Huy Tử tin tưởng rằng hai vết sẹo trên lưng mình là Đôi cánh của thiên sứ mà cô giáo có tấm lòng nhân ái đã chúc mừng hạnh phúc cho em - Ảnh minh họa: Pixabay |
Các bạn nhỏ tranh nhau thừa nhận trên lưng mình có sẹo, quên hẳn chuyện chê cười Huy Tử. Hai mắt Huy Tử lúc trước đỏ hoe, giờ không còn chảy nước mắt nữa.
Đột nhiên, một bé gái nhỏ nhẹ nói:
- Thưa cô! Em có thể sờ đôi cánh của tiểu thiên sứ không ạ?
- Điều này phải hỏi tiểu thiên sứ có đồng ý không chứ! - Cô giáo tủm tỉm cười nháy mắt với Huy Tử.
Huy Tử mạnh dạn hẳn lên, ngượng nghịu nói: “Được!”
Bé gái nhẹ nhàng sờ tay vào vết thương ở trên lưng Huy Tử, mừng rỡ nói to:
- Ồ! Mềm lắm! Mình đã sờ thấy đôi cánh của thiên sứ rồi!
Bé gái thét to làm cho tất cả các bạn cuống cả lên, ai cũng hét lớn:
- Mình cũng muốn sờ!
Trong phòng học thể dục bỗng diễn ra một cảnh tượng đặc biệt, mấy chục em học sinh xếp thành một đội hình dài, chờ đến lượt sờ vào lưng của Huy Tử!
Sau đấy, Huy Tử lớn dần lên. Đến khi học trung học phổ thông, Huy Tử còn tham gia thi bơi toàn thành phố, được giải Á quân. Huy Tử đã dũng cảm chọn thi môn bơi bướm, vì em tin tưởng rằng hai vết sẹo trên lưng mình là Đôi cánh của thiên sứ mà cô giáo có tấm lòng nhân ái đã chúc mừng hạnh phúc cho em.
Vũ Phong Tạo dịch
(Truyện ngắn Đôi cánh của thiên sứ được trích từ tập sách “Truyện cực ngắn Trung Quốc”, nxb Văn học, 2008).