Sự kiện & Bình luận

Khi sống xanh trở thành cảm giác

Thu Hồng
Đời sống 06:00 | 08/05/2025
Sống xanh đang dần trở thành một lối sống phổ biến, thậm chí là một biểu tượng văn hóa mới. Nhưng chính trong làn sóng ấy, không ít người tiêu dùng bắt đầu cảm thấy bối rối: liệu những lựa chọn của mình có thực sự đóng góp vào sự chuyển đổi bền vững, hay chỉ là một vòng lặp của cảm giác “đã làm đúng”? Làm sao để không rơi vào cái bẫy của greenwashing – khi chúng ta sống xanh theo hình ảnh, theo gợi ý mạng xã hội, nhưng quên đi câu hỏi quan trọng hơn: cái “xanh” đó đến từ đâu, và dẫn tới đâu?
aa

Sống xanh, nếu chỉ dừng lại ở cảm giác đúng – thì rất dễ rơi vào một dạng tiêu dùng đạo đức, nơi ta mua một món đồ để cảm thấy nhẹ lòng, chia sẻ một bài viết để thấy mình đã góp phần. Nhưng trong một thế giới mà hình ảnh có thể được dựng lên, thông điệp có thể được chỉnh sửa, và màu xanh có thể bị thương mại hóa, cảm giác đúng không còn đủ.

Tái định nghĩa sống xanh là từ chối những thước đo đạo đức đến từ bên ngoài – để trở về với những câu hỏi nội tâm hơn: Mình đang thay đổi điều gì? Việc mình làm có tác động gì đến hệ thống lớn hơn? Mình đang tái sử dụng vì thực chất, hay vì thấy dễ chịu khi làm điều đúng?

Sống xanh không phải là một bảng thành tích, càng không phải là một cuộc thi ai hiểu biết hơn. Nó là một quá trình sống tỉnh táo, trong đó từng lựa chọn – dù rất nhỏ – đều được đặt trong mối liên hệ với cộng đồng, với môi trường, và với tương lai. Không phải để trở nên hoàn hảo, mà để trở nên có mặt thực sự trong những gì mình làm.

Khi sống xanh trở thành cảm giác
Sống xanh đang dần trở thành một lối sống phổ biến, là một biểu tượng văn hóa mới. Ảnh: Eduardo Buscariolli.

Bởi vậy, sống xanh không bắt đầu từ việc mua sản phẩm nào, mà từ việc biết mình đang sống vì điều gì. Và thay vì hỏi: “Tôi đã đủ xanh chưa?”, có lẽ ta nên hỏi: “Việc tôi đang làm, đang nuôi dưỡng điều gì cho thế giới này – và có ai cùng đi với tôi không?”

1. Tỉnh táo trước ngôn ngữ “xanh”

Hãy bắt đầu bằng một thao tác đơn giản: ngừng tin vào mọi thứ được dán nhãn “thân thiện với môi trường” chỉ vì bao bì có màu lá hoặc hình giọt nước. Các cụm từ như “eco-friendly”, “sustainable”, “green”, “natural”... rất dễ gây thiện cảm, nhưng không phải lúc nào cũng đi kèm bằng chứng cụ thể. Nếu một sản phẩm tuyên bố là “xanh”, hãy hỏi: dựa trên tiêu chí nào? Có chứng nhận không? Được đánh giá bởi ai? Không phải để tìm lỗi, mà để tập thói quen suy nghĩ có cơ sở.

2. Nhận ra rằng “ít” cũng là một lựa chọn xanh

Một trong những bẫy lớn nhất của tiêu dùng xanh là: mua nhiều thứ hơn để cảm thấy đạo đức hơn. Túi vải, ly giữ nhiệt, ống hút tre, quần áo hữu cơ... nếu mua liên tục, dùng một lần rồi bỏ – thì vẫn là lãng phí. Tiêu dùng xanh thực sự không bắt đầu bằng mua gì, mà bằng cân nhắc có cần không. Tiết giảm, tái sử dụng, kéo dài vòng đời sản phẩm – đó mới là nền tảng bền vững thực sự.

3. Ưu tiên minh bạch hơn hoàn hảo

Không có thương hiệu nào hoàn hảo – nhưng có thương hiệu minh bạch. Khi lựa chọn, hãy ưu tiên những doanh nghiệp dám công bố lộ trình chuyển đổi, thừa nhận điểm chưa đạt, và mời gọi người tiêu dùng đồng hành. Đó là sự thật đáng tin cậy hơn nhiều so với những lời hứa suôn sẻ. Cũng đừng ngần ngại đặt câu hỏi hoặc phản hồi – tiêu dùng có trách nhiệm không chỉ là hành vi, mà còn là sự tham gia vào đối thoại.

4. Không sống xanh một mình

Greenwashing mạnh lên khi không ai kiểm chứng. Và kiểm chứng chỉ có thể được tạo ra nếu có cộng đồng người tiêu dùng có hiểu biết, báo chí độc lập, tổ chức kiểm định trung lập và mạng lưới phản biện tích cực. Mỗi người có thể bắt đầu bằng việc chia sẻ thông tin rõ ràng, cảnh báo sản phẩm mập mờ, hoặc đơn giản là cùng nhau học cách “đọc xanh” – đọc nhãn, đọc hình, đọc chiến dịch. Không phải để hoài nghi, mà để hiểu sâu.

5. Chấp nhận rằng sống xanh là một hành trình, không phải thành tích

Cuối cùng, sống xanh không phải là để đạt một hình ảnh lý tưởng, càng không phải để tạo ra khoảng cách đạo đức giữa “người làm đúng” và “người chưa kịp”. Ai cũng bắt đầu từ đâu đó, và mỗi người sẽ có giới hạn riêng về khả năng hành động. Điều quan trọng là giữ một tinh thần tỉnh táo, học hỏi và không ngừng đặt câu hỏi. Giữa thế giới của biểu tượng, giữ được sự chân thật có thể đã là một hành động bền vững rồi.

Trắng và đen - Thơ Châu Hoài Thanh

Trắng và đen - Thơ Châu Hoài Thanh

Baovannghe.vn- Hồn nhiên/ chưa một lần vết mực/ nụ cười lấp lánh bình minh
Nói với nhà nhiếp ảnh - Thơ Vĩnh Nguyên

Nói với nhà nhiếp ảnh - Thơ Vĩnh Nguyên

Baovannghe.vn- Nhà nhiếp ảnh tờ mờ đất ra đi phục bức “Đảo mặt trời lên”/ Nhà nhiếp ảnh trở về có cả tá khay đỏ ảnh như dọn cỗ trên bàn
Chim gỗ

Chim gỗ

Aslı Erdoğan sinh năm 1967, là một trong những nhà văn đương đại nổi bật của Thổ Nhĩ Kỳ, được biết đến với lối viết giàu chất thơ, táo bạo và giàu tính nhân văn. Từng là nhà vật lý trước khi trở thành nhà văn, bà sử dụng văn chương như một hình thức kháng cự và đối thoại với bạo lực chính trị, đàn áp và sự lưu đày. Các tác phẩm của bà đã được dịch ra nhiều thứ tiếng và gây tiếng vang mạnh mẽ trong giới phê bình quốc tế.
Nhớ vạt môn ngứa

Nhớ vạt môn ngứa

Môn ngứa, loại cây hoang dại phổ biến ở vùng nông thôn miền Tây, không chỉ nổi bật vì sự khó chịu khi chạm phải, mà còn nhờ vào những món ăn dân dã, đậm đà hương vị quê hương. Dưa môn, cháo lươn nấu môn hay nước môn ngứa đều là những đặc sản gắn liền với ký ức tuổi thơ của bao người. Cây môn ngứa, với mọi bộ phận đều có thể sử dụng, đã trở thành một phần không thể thiếu trong bữa ăn của người miền Tây. Bài viết này sẽ đưa người đọc trở về miền quê với những món ăn độc đáo và những câu chuyện về cây môn ngứa, loài cây thân thuộc của đất Tây Nam Bộ, mang đậm giá trị văn hóa và tình yêu quê hương.
Tiểu thuyết những năm chống Mỹ (1955 - 1975) - những đóng góp lớn cần khẳng định, tôn vinh

Tiểu thuyết những năm chống Mỹ (1955 - 1975) - những đóng góp lớn cần khẳng định, tôn vinh

Baovannghe.vn - ... Bài viết lý giải, phân tích, chứng minh nhờ giàu có tinh thần sử thi, văn học chống Mỹ, nhất là tiểu thuyết có những đóng góp lớn lao cho sự nghiệp cách mạng, xứng đáng được khẳng định, tôn vinh.