Những nếp nhăn trên khuôn mặt gã đàn ông
Không phải những nếp nhăn đâu em
đó là những vết sẹo của cuộc đời này rạch nát khuôn mặt anh
nó sẽ hiện rõ hơn khi anh cười
dù là nụ cười không hoàn hảo
vẫn biết trong cõi đời này đầy rẫy những nụ cười gian trá
anh đã soi vào em
soi vào ban mai của những giọt sương tinh khiết
để thấy khuôn mặt mình lồi lõm
như da cây sần sùi theo năm cùng tháng khốn
ôi cuộc đời nhọn hoắt những lưỡi dao sắc ngọt
từ cửa miệng dối lừa cay độc
những nếp nhăn như sóng gợn cửa bể chiều hôm
lạnh lùng ghê rợn
những nắng mưa thô ráp
những sắc màu câm nín với thời gian
từng tuổi xuân tàn úa
nham thạch buồn hoà xác máu khô rơi
những nếp nhăn như những đường vân tay định mệnh
hiển lộ một kiếp người mòn dần như cây bút chì cần mẫn
cuộc đời gọt anh thành mũi nhọn để vẽ lên trời những ẩn số của tình yêu.
| Từ ngày em tới - Thơ Khuê Việt Trường Mẹ gieo - Thơ Lê Gia Hoài Lạnh - Thơ Nguyễn Lạc Đạo Một mình - Thơ Tô Thi Vân Em đừng về - Thơ Trần Đức Tín |