Rụng giữa ngổn ngang
Đối diện chiều tháng mười như một lẽ thường tình
trước một màu trời đục quánh
biết đâu phía sau là nắng
là bão tố
là một cuộc drama từ thiên nhiên lăm le đang ập xuống
loài kiến theo bầy bò lên
loài người chìm trong bụi cát
Nham thạch của những dòng sông lên cơn thịnh nộ rồi quét qua từng thành phố
giữa ngổn ngang rụng xuống giọt pha lê
bầy kiến rủ nhau hồi hương
còn con người không tìm ra định vị lối đi về
Mọi sự rủi ro từ drama thiên nhiên làm biến đổi những lập trình định sẵn
tiến bộ của loài người
tàn phá thảm thương
Cơn hồng thủy nhấn chìm tất cả
kiến khác người ở chỗ không có chỗ chất vấn lương tri.
Sen - Thơ Nguyễn Ngọc Hưng Ngồi lại - Thơ Vân Phi Đổi mới - Thơ Thanh Quế Ký ức chùa làng - Thơ Vương Tùng Cương Ngân hà - Thơ Đặng Huy Giang |