Diễn đàn lý luận

Bài thơ "Người đàn bà đội nước" của Đoàn Xuân Hoà

Trần Vũ Long
Tác phẩm và dư luận
16:00 | 20/10/2024
Baovanghe.vn - Hình ảnh người phụ nữ đội vò đất nung, tôi đã được xem nhiều lần qua bức tranh chép, người ta vẫn bày bán trên phố.
aa

NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐỘI NƯỚC

ĐOÀN XUÂN HOÀ

Người đàn bà đội lên đầu

Những vò đất nung

Vẹn nguyên hình hài nước

Dọc dài miền trung

Áo đất vàng cỏ cháy

Tre trơ xương vu vơ xỉa lên trời

Lầu ông Hoàng

Mộ đất xếp chơi vơi

Gió liếm sạch những dấu chân trên cát

Đi về đâu?

Người đàn bà đội nước

Lưng vồng lên đồng dạng với lưng đồi

Chỉ còn pho tượng nhìn ta đau đáu

Màu đỏ cháy đêm

Nhắc một thời đạn lửa

Biển ngoài kia tấp sóng trắng trên đầu

LỜI BÌNH

Ba khổ thơ đầu là một bức tranh hoàn chỉnh. Có màu sắc. Có bố cục. Có thân phận khiến người xem phải suy ngẫm. Dường như hình ảnh người phụ nữ trong bài thơ đã thành biểu trưng cho sự đấu tranh sinh tồn của miền quê ấy từ bao đời nay. Người phụ nữ bao giờ cũng vậy, họ yếu đuối, dễ đổ vỡ, nhưng lại bền gan trong mọi hoàn cảnh.

Người đàn bà đội lên đầu

Những vò đất nung

Vẹn nguyên hình hài nước

Bài thơ "Người đàn bà đội nước" của Đoàn Xuân Hoà
Ảnh minh họa bài viết. Nguồn Internet

Hình ảnh người phụ nữ đội vò đất nung, tôi đã được xem nhiều lần qua bức tranh chép, người ta vẫn bày bán trên phố. Có điều người phụ nữ trong tranh mang khuôn mặt, dáng hình của một tiên nữ. Người phụ nữ trong bài thơ Người đàn bà đội nước lại khác. Đoàn Xuân Hòa đã khắc họa nên hình ảnh người phụ nữ tảo tần trong nắng gió miền trung. Ngày qua ngày, lẫn trong nắng, in trên cát, người phụ nữ vẫn đi đi về về với vò đất nung đội trên đầu, dáng liêu xiêu ngược chiều với những cơn gió bỏng rát. Chứng giám cho công việc thầm lặng đó, là sự xơ xác, hoang lạnh, với những: tre trơ xương, lầu ông Hoàng, mộ đất xếp chơi vơi. Chỉ bằng mấy câu thơ tả, miền quê ấy hiện lên trong bức tranh của Đoàn Xuân Hòa thật ảm đạm. Dường như hình ảnh người đàn bà đội nước trong bài thơ đã vượt qua khung cảnh của vùng đất nam trung bộ đó, vượt qua hành động đội nước cụ thể. Người đàn bà xuất hiện trong bài thơ mang sức biểu tượng của người phụ nữ Việt Nam. Người phụ nữ sẵn sàng hy sinh bản thân mình cho gia đình và cho tổ quốc. Đó là sự hy sinh thầm lặng, không màng được ghi nhận. Để rồi có những lúc, họ như bị lãng quên. Một sự lãng quên vô tình hoặc hữu ý. Nhưng rồi, họ vẫn nhẫn nại, vẫn kiên trung với những bước chân lặng thầm trên cát, làm nên dáng hình của quê hương đất nước.

Gió liếm sạch những dấu chân trên cát

Đi về đâu?

Người đàn bà đội nước

Lưng vồng lên đồng dạng với lưng đồi

Lối đi mãi cũng thành đường, vậy mà người đàn bà đi suốt một đời vẫn không thành lối. Bước chân vừa nhấc lên đã bị gió liếm sạch. Người đàn bà vất vả đi như chạy đua với thời gian. Người đàn bà kiên nhẫn đi như một sự gồng mình chống trọi với thiên nhiên. Và, người đàn bà lặng lẽ đi như thách thức với số phận. Dẫu không có đường, người đàn bà vẫn đi. Đi theo tiềm thức. Đi vì sự sinh tồn. Đi theo bản năng của trái tim người phụ nữ Việt Nam. Đi để lẫn mình với những triền cát trắng.

Chỉ còn pho tượng nhìn ta đau đáu

Màu đỏ cháy đêm

Nhắc một thời lửa đạn

Biển ngoài kia tấp sóng trắng trên đầu.

Dường như sự liên kết giữa khổ thơ cuối với ba khổ thơ đầu có gì đó chưa được nhuyễn nhưng làm ta nhức buốt. Phải chăng sự hy sinh của người phụ nữ Việt Nam đã xuyên suốt thời gian, đồng hành cùng với những thăng trầm của dân tộc, để rồi trở thành một biểu tượng hóa đá. Sự đồng cảm, sự hoài niệm của tác giả với những sự hy sinh của người phụ nữ nơi mảnh đất nam trung bộ đầy nắng gió nói riêng, và người phụ nữ Việt Nam đầy gian lao nói chung, như gieo vào lòng người đọc một nỗi khắc khoải.

Đi về đâu?

Người đàn bà đội nước

----------

Bài viết cùng chuyên mục:

Bài thơ "Cho một người" của Anh NgọcBài thơ "Mẹ ngồi tựa cửa" của Hải ThanhBài thơ "Đàn bà" của Phạm Thu YếnBài thơ "Một mình khâu những lặng im" của Hoàng Việt HằngBài thơ "Lục bát hồi xuân" của Nguyễn Lâm Cẩn
Yêu người cây mở đất - Thơ Chung Tiến Lực

Yêu người cây mở đất - Thơ Chung Tiến Lực

Baovannghe.vn- Như những mũi lao cắm vào vùng ngập mặn/ Mầm sống gieo trên sóng nước hoang sơ
Nên bị gai đâm - Tản văn của Chu Văn Sơn

Nên bị gai đâm - Tản văn của Chu Văn Sơn

Baovannghe.vn - Và ta cứ yên trí đi qua thế giới này với bước chân quen xéo lên cỏ hoa. Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm, để ta được giật mình: Tổn thương là rỉ máu.
Trịnh Hoài Đức - Nhà thơ, nhà viết kịch tài hoa

Trịnh Hoài Đức - Nhà thơ, nhà viết kịch tài hoa

Baovannghe.vn - Kịch Trịnh Hoài Đức ngoài chất hài ý nhị, sâu cay, cười ra nước mắt còn bao hàm cả triết lý sâu sắc về thế giới quan, nhân sinh quan... Thơ của ông như gieo vào lòng người cái tình sâu lắng, ngôn ngữ giản dị mà nhân văn đa nghĩa đầy tính bác học...
Microsoft ra mắt nhà xuất bản sách in truyền thống

Microsoft ra mắt nhà xuất bản sách in truyền thống

Baovannghe.vn - Tập đoàn công nghệ hàng đầu thế giới - Microsoft đã chính thức bước chân vào ngành xuất bản sách với việc ra mắt 8080 Books, một nhà xuất bản được thiết kế để thúc đẩy sự đổi mới trong xuất bản và kể chuyện. Được đặt tên theo bộ vi xử lý Intel 8080 – nền tảng cho sự khởi đầu của Microsoft trong thập niên 1970 – 8080 Books không chỉ là một cột mốc mới trong chiến lược đa dạng hóa của công ty mà còn đại diện cho tham vọng đưa công nghệ vào thay đổi ngành xuất bản vốn còn nhiều hạn chế.
Trong y, một tảng băng trôi. Truyện ngắn của Hiền Trang

Trong y, một tảng băng trôi. Truyện ngắn của Hiền Trang

Baovannghe.vn- Đối diện nhau, con cá mập và Tử thần, kẻ bị giết và kẻ giết, con mồi và gã thợ săn, đối tượng của cái chết và tay sai của cái chết, con cá mập nằm sóng soại trên sàn thuyền, Tử thần thì đứng thẳng hiên ngang, một trục hoành - một trục tung, tạo thành một hệ tọa độ bất đắc dĩ giữa biển xanh sâu thẳm, mỗi kẻ đeo đuổi những huyễn tưởng khác nhau, nhưng sau rốt đều xuất phát cùng từ một gốc: ám ảnh về những trò ảo thuật.