Sáng tác

Nợ duyên - Thơ Bùi Quý Thực

Bùi Quý Thực
Thơ
13:00 | 13/08/2024
Baovannghe.vn- Ôm quầng sáng trong đêm/ Con chữ quyện mùi thuốc lá/ Giật mình trước những điều ngỡ là chung thuỷ/ Ta nằm trên gai góc những trận cười
aa

Nợ duyên

Ôm quầng sáng trong đêm

Con chữ quyện mùi thuốc lá

Giật mình trước những điều ngỡ là chung thuỷ

Ta nằm trên gai góc những trận cười

Tiếng vỗ tay ngoáy đảo cũng tan rồi

Ngôn từ nghẽn trong thanh đới

Tâm hồn soi bóng chân trời

Vòng xoáy chẳng ai ngờ tới

Cảm quan cuộn chảy

Trăng treo giữa ngày xanh

Còn ham văn chương tuổi nhỏ

Ảo vọng người không ảo vọng nhân sinh

Vòm trời đè nặng tâm linh

Trên cao tầng mây phủ

Ẩn ức đời thơ tự đi

Hô hấp nghĩa tình vượt qua hoạn nạn

Ngôn từ gai gợn

Thai nghén giọt sầu

Những thói quen bỗ bã

Chà xát chuyện đẩu đâu

Khôn dại hùa cắt nghĩa

Cái bắt tay miên man

Đêm buồn mách điều thấm thía

Cộng hưởng vượt thời gian.

Thơ Bùi Quý Thực Lời mẹ ru vẫn để dành - Thơ Dương Thắng Mẹ và con - Thơ Nguyễn Thị Thúy Ngoan Người lính già trên đỉnh Pò Hèn - Thơ Phong Du Chiếu di sản - Thơ Dương Thắng
Nguyễn Đình Thi - Thơ Nguyên Hùng

Nguyễn Đình Thi - Thơ Nguyên Hùng

Baovannghe.vn- Sinh ở Lào nhưng là người Hà Nội/ Một nghệ sĩ hào hoa sắc sảo đa tài
Triển lãm nghệ thuật "Sắc màu bừng nở"

Triển lãm nghệ thuật "Sắc màu bừng nở"

Baovannghe.vn - Từ ngày 23/11 đến ngày 15/12/2024, tại Nguyen Art Gallery (Hà Nội), sẽ diễn ra triển lãm tranh màu nước Colors in Bloom - Sắc màu bừng nở của nhóm 6 họa sĩ trẻ.
Yêu người cây mở đất - Thơ Chung Tiến Lực

Yêu người cây mở đất - Thơ Chung Tiến Lực

Baovannghe.vn- Như những mũi lao cắm vào vùng ngập mặn/ Mầm sống gieo trên sóng nước hoang sơ
Nên bị gai đâm - Tản văn của Chu Văn Sơn

Nên bị gai đâm - Tản văn của Chu Văn Sơn

Baovannghe.vn - Và ta cứ yên trí đi qua thế giới này với bước chân quen xéo lên cỏ hoa. Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm, để ta được giật mình: Tổn thương là rỉ máu.
Trịnh Hoài Đức - Nhà thơ, nhà viết kịch tài hoa

Trịnh Hoài Đức - Nhà thơ, nhà viết kịch tài hoa

Baovannghe.vn - Kịch Trịnh Hoài Đức ngoài chất hài ý nhị, sâu cay, cười ra nước mắt còn bao hàm cả triết lý sâu sắc về thế giới quan, nhân sinh quan... Thơ của ông như gieo vào lòng người cái tình sâu lắng, ngôn ngữ giản dị mà nhân văn đa nghĩa đầy tính bác học...