Sáng tác

Lời mẹ ru vẫn để dành - Thơ Dương Thắng

Dương Thắng
Thơ 12:00 | 16/07/2024
Cánh cò đã liệng theo mây/ Khói thôi lam lũ hương say đồng chiều/ Mẹ nhìn theo vệt nắng xiêu/ Nơi nào lắng tiếng sáo diều thinh không
aa

Lời mẹ ru vẫn để dành

Cánh cò đã liệng theo mây

Khói thôi lam lũ hương say đồng chiều

Mẹ nhìn theo vệt nắng xiêu

Nơi nào lắng tiếng sáo diều thinh không

Võng ru theo gió triền sông

Hàng cây thiếp ngủ còn trông bóng thuyền

Cỏ gầy rạc lối truân chuyên

Chị giờ cơm áo một miền vơi quê

Chỉ bờ tre với triền đê

Vẫn còn thao thức lối về cho ai

Trăng đêm rằm đọng hương nhài

Trắng trong lòng tịnh khuy cài tóc hoa

Ta tìm quê ở trong ta

Chít chi sao đậu vườn nhà tinh khôi

Võng xưa dẫu khép mi rồi

Mơ đôi cánh vẫn chưa nguôi thị thành

Lời ru mẹ vẫn để dành

Tháng năm bồng bế ngọt lành ru ta

Lời ru của bà Lời ru trên núi Chù Khèo
Tự ngẫu - Thơ Lại Duy Bến

Tự ngẫu - Thơ Lại Duy Bến

Baovannghe.vn- Đi/ những bước đi chỉ có thế thôi./ tôi quay lại ướm vào vết cũ
Hà Nội trở thành thành viên “Mạng lưới các Thành phố học tập toàn cầu”

Hà Nội trở thành thành viên “Mạng lưới các Thành phố học tập toàn cầu”

Baovannghe.vn - Ngày 4/12, Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa của Liên hợp quốc (UNESCO) đã chính thức công bố 72 thành phố của 46 quốc gia, trong đó có Thủ đô Hà Nội của Việt Nam được công nhận là thành viên Mạng lưới các Thành phố học tập toàn cầu của UNESCO.
Đại biểu Quốc hội đề nghị: Tạo điều kiện để Báo chí vận hành dựa trên công nghệ

Đại biểu Quốc hội đề nghị: Tạo điều kiện để Báo chí vận hành dựa trên công nghệ

Baovannghe.vn - Trong phiên làm việc ngày 4/12, Ủy ban Thường vụ Quốc hội cho ý kiến về việc tiếp thu, chỉnh lý dự thảo Luật Báo chí (sửa đổi).
Đọc truyện: Một ngày nói tiếng người - Truyện ngắn của Hoàng Hải Lâm

Đọc truyện: Một ngày nói tiếng người - Truyện ngắn của Hoàng Hải Lâm

Baovannnghe.vn - Giọng đọc và hậu kỳ: Hà Phương; Đồ họa: Thùy Dương; Biên tập: Phạm Thị Hà
Trái tim của đất - Thơ Nguyễn Thánh Ngã

Trái tim của đất - Thơ Nguyễn Thánh Ngã

Baovannghe.vn- Cứ ngỡ đất vô hồn/ Cứ ngỡ đất vô ngôn