Ơi mũi Cà Mau
Ở nơi cuối đất cùng trời
Đến khóm ca dao cũng không thèm mọc rễ
Bàn chân bước dại khờ
Câu hát ru thì trẻ
Nhánh mù u
Rặng trâm bầu thầm lặng dấn thân
Biển dưới thấp
Bầu trời che trên đầu
Mũi Cà Mau
Cái chấm tròn bé tẹo
Lần khân hoài chưa chạm được dấu bùn non
Ai đi xa mới thấm cơn mưa trút nỗi nhớ tách vỏ bật mầm
Đến tận cọng rau con cá
Cái giần, cái sàng, cái thúng, cái nia… của bà, của mẹ
Đựng sao đầy khắc khoải vầng trăng con?
Ơi Cà Mau!
Bé tẹo cái chấm tròn
Rừng nối rừng gối đầu cùng nhau giữ đất
Cây mắm từ dưới mọc lên
Cây đước từ trên đơm rễ xuống
Con ong cần mẫn hút cho đời vị mật ngọt tràm thơm
Ơi Cà Mau!… Dấu chấm lửng vẫn còn
Bao lời hứa cứ theo phù sa xuôi dòng sông Cửa Lớn
Cái chấm tròn bé tẹo trên bản đồ
Nhưng vòng tay bao dung, tình thương chảy cuộn
Người ơi người!
Dẫu cuối đất cùng trời cũng xin đừng lỗi hẹn với Mũi Cà Mau…
Vắng - Thơ Đỗ Trọng Khơi Đường dẫn - Thơ Đoàn Mạnh Phương Tiếng ếch rừng _ Thơ Lê Quang Sinh Trôi - Thơ Vân Phi Về ở chiêm bao - Thơ Đỗ Trọng Khơi |