Phú Văn Lâu
Chiều nghiêng xuống Phú Văn Lâu
Nắng vàng rọi mượt phía sau đền đài
Soi trong thành quách rêu phai
Nhặt thời gian cũ miệt mài đắp xây
Rẽ qua Vỹ Dạ…
đò đầy
Ngược miền sương khói
cay cay mắt buồn
Mơ tràn ngợp bóng mây tuôn
Vấp đêm
thềm cũ
mưa nguồn giăng giăng
Câu thơ cõng nỗi nhọc nhằn
Văn Lâu Phú cũng… trở trăn bao điều
Hồn nhiên mấy cũng đăm chiêu
Sông Hương ru khúc bờ chiều lặng thinh
Đò khuya khua nhịp chùng chình
Văn Lâu trút nhánh một mình trăng qua
Chẻ câu thơ gói nhạt nhòa
Rưng bàn tay ấm vỡ òa ban mai
Tiếng chuông vọng phía cuối ngày
Văn Lâu, bến Ngự… Huế dài giấc xưa
Buồn len giữa những cơn mưa
Hỏi Văn Lâu Phú… ai vừa rời xa?
Tìm đâu giữa chợ Đông Ba
Nón bài thơ tím, em và… riêng anh
Bây chừ sương khói mỏng manh
Trường Tiền rớt nhịp
chòng chành
lỡ duyên
| Nghĩa địa làng - Thơ Võ Văn Trực Quán nhỏ - Thơ Lưu Quang Vũ Mùa thu của em - Thơ Quang Huy Thời tiết - Thơ Trần Nhuận Minh Tình phù sa - Thơ Huỳnh Thúy Kiều |