Trong một thế giới nơi hình ảnh đi trước thông tin, màu xanh đã trở thành một “ngôn ngữ thị giác” đầy sức mạnh. Chỉ cần thay đổi sắc độ bao bì, lặp lại vài từ như “tự nhiên”, “thân thiện”, “eco”, “xanh hóa”… – là một sản phẩm hoặc chiến dịch có thể bước qua ngưỡng đạo đức tiêu dùng, dù chưa thực sự thay đổi gì trong bản chất. Khi việc sống xanh được rút gọn thành cảm giác “nhìn có vẻ đúng”, truyền thông vô tình – hoặc đôi khi cố ý – trở thành tấm màn che cho những điều chưa hoàn thiện. Greenwashing trong truyền thông, vì thế, cần được nhìn rõ – không phải để chỉ trích, mà để khôi phục lại vai trò của thông tin trung thực trong một xã hội muốn sống xanh thật sự.