Thời của chúng ta
Thời của chúng ta
Đếm thời gian bằng phím gõ
Công việc lấp đầy tâm trí
Trên mắt không thiếu gọng kính nâu
Những nỗi buồn xanh rì rong rêu
Quấn vào tâm trí dẳng dai như cỏ
Chí khí chưa hóa thành gậy sắt
Mơ lại thuở bỏ máu xương gìn giữ tấc nhà
Ý chí chưa đủ quật cường
Thông minh không dài đường rộng
Nỗi buồn quẩn quanh phận người bé dại
Đau xót chuyện được mất mỏng manh
Rong rêu mọc cánh lớn nhanh
Trôi đời ta vào bất tận thời gian
Trang sách mở ra, tâm tư lùi ngược lại
Trả được gì cho miên viễn tháng năm
Ta nhấc chiếc gậy gỗ, và đi
Về phía bản làng trong mù sương mùa hạ
Trải lòng cùng thổ cẩm
Lối về bát ngát hương quê
Nỗi buồn rong rêu phủ kín ngôi nhà trình tường mái đá đen
Hơi thở trong sương vương nỗi buồn thời đại
Ngõ nào chẳng rỗng
Lấp đầy suy tư là đêm thẳm sao xanh...
Tự bạch - Thơ Tùng Bách Trong vườn trẻ - Thơ Thi Hoàng Tình ca Nam Cát Tiên - Thơ Nguyễn Hoài Nhơn Căn phòng hạnh phúc - Thơ Nam Thanh Thả rông ý nghĩ - Thơ Thi Hoàng |