Một chiều Đồng Lộc
Tôi về Đồng Lộc Chiều nay
Đứng bên các chị khói cay xót lòng
Hàng cây bồ kết chưa chồng
Hương đưa kể chuyện tóc bồng mướt xanh
Nỗi đau ngày cũ chưa lành
Hố bom vết tích hóa thành cõi thiêng
Nghe trong đất những niềm riêng
Chảy thành mạch máu hai miền hòa chung
Miền trung gió lửa, nắng nung
Bom cày đạn xới đã từng bầm gan
Cỏ cây vẫn trải ngút ngàn
Tươi màu con gái xanh tràn đôi mươi
Tôi nghe vẳng có tiếng cười
Mười cô gái chạy trên đồi tháo bom
Bất ngờ chuông đổ binh boong
Mười vầng mây thả trắng bong giữa trời.
Khất thực
Ta về khất thực tuổi thơ
Dòng sông tắm mát bây giờ chảy đâu
Tháng năm gãy mấy nhịp cầu
Thời gian trả lại mái đầu khói sương
Ta về khất thực nhớ thương
Níu tay mẹ dọc con đường cỏ hoa
Mẹ cho xu lẻ mua quà
Nửa đời vẫn giấc mơ xa tìm về
Ta về khất thực đất quê
Mẩu khoai mót giữa cơn mê chập chờn
Chân trần, nón rách, áo sờn
Suốt đời chưa trả được ơn cánh đồng
Ta về khất thực mênh mông
Gió trời, cỏ đất, nước sông, vía làng
Lại về khất thực mùa màng
Ruộng xa còn gié thóc vàng bỏ quên.