Cối xay gió Potsdam
Uy nghi một thánh đường
sung mãn kềnh càng như người đàn bà đang kỳ phát dục
cối xay gió Cung điện Sanssouci ngạo nghễ
lững thững những vòng quay khung trời âm u buốt giá Potsdam
ngật ngưỡng đã mấy trăm năm
bao nhiêu xa hoa bao nhiêu lộng lẫy bao nhiêu tôn nghiêm
bao nhiêu nắng mưa bao nhiêu nóng lạnh bao nhiêu hưng vong
bao nhiêu xa hoa bao nhiêu lộng lẫy bao nhiêu tăm tối bao nhiêu bạo tàn
thời gian là hạt tuyết rối rít trắng tinh ngày đông
thời gian là hạt bụi mong manh chênh vênh cánh gỗ ngày bão gió
thời gian là những đôi mắt ngước lên rồi thao thiết biến khỏi mặt đất
thời gian là những vòng quay sà sã cuốn tháng ngày như cuốn tấm lụa mỏng manh ai uổng công thêu dệt cõi nhân gian
cối xay gió Cung điện Sanssouci
không nhìn chúng sinh ngửa mặt nhìn trời
không nở nụ cười sã cánh trĩu nặng khóc than
tồn tại mãi trên mặt đất là một đau thương
tồn tại mãi trên mặt đất là một đày đọa
tồn tại mãi trên mặt đất là một bất hạnh
tồn tại mãi trên mặt đất là sự trừng phạt khủng khiếp
cối xay gió Potsdam chứng nhân lịch sử
tầm tã cánh gỗ cong vênh bầm dập tứa máu
cối xay gió Potsdam một tội nhân đày ải cực hình
mọi thời đại chôn vùi dưới chân chỉ lững thững cô quoạnh một mình lưng chừng trời băng tuyết
đứng đó không được đi đâu
không được đứng im phải quay liên tục
không được gục ngã phải ngẩng cao đầu
sà sã cuốn tháng ngày như cuốn tấm lụa mỏng manh ai uổng công thiêu dệt trên cõi nhân gian.
Bà tôi - Thơ Đỗ Thượng Thế Đá - Thơ Bùi Quang Vinh Bầu trời mắt em - Thơ Châu Hoài Thanh Viết ở một đập hồ - Thơ Đỗ Thượng Thế Xem mùa vạch lại cuộc chơi - Thơ Nguyễn Thế Kiên |