Baovannghe.vn - Thời tiết ở xứ biên viễn Đồng Văn này rất lạ. Đang nắng rực, bỗng sầm sì mưa. Những đám mây mang mưa đến cũng lạ, như một khối bông màu xám nặng nề tràn qua đỉnh núi xuống.
Baovannghe.vn - Giữa đám đông ồn ào, tôi chợt sững lại và như không còn trông thấy những vội vàng, hoạt náo khác xung quanh bởi hình ảnh hai bàn tay ấy.
Baovannghe.vn - Cây hoa súng mọc hoang dại ở đầm hồ, ao, hay mảnh ruộng trũng để hoang. Cây súng ưa nước ngọt và làm bầu bạn với cá chuối, cá rô, cá chày, cá diếc, ốc, ếch, chão chuộc, ễnh ương... trong một thế giới nhà quê an lành, dân dã.
Baovannghe.vn - Suốt một tuần liền mưa nồm ẩm ướt, “chăm chỉ” xem chương trình thời sự tối, nghe về những cánh đồng nứt toác đau nhức, bãi mía nhiễm mặn khô quắt cứa sắc tâm can; tấm lưng trần của người nông dân rám cháy, trên những nếp gấp thời gian đầy lao khổ, nước mắt họ rơi - mặn hơn muối; những vụng nước ngọt hiếm hoi khiến nụ cười trở thành thứ xa xỉ hơn bất cứ điều gì giữa cái nắng nóng - khát - cháy.
Baovannghe.vn - Trên vùng cao, tìm đến nhà nhau, bản nhau, người ta hay nói: Đi qua cánh rừng kia, hay, trèo qua dãy núi kia… Hỏi có đường đi không? Lắc đầu!
Baovannghe.vn - Lúc còn nhỏ, gia đình tôi sinh sống tại Huy Khiêm - Hoài Đức (nay là huyện Tánh Linh, Bình Thuận). Nhà lợp tranh, nền đắp bằng đất thịt, mỗi lần mưa dầm, quanh nhà ngập nước, chỉ còn cái nền nhà là hơi cao ráo.
Quê ngoại tôi ở Đình Dù – một làng nhỏ thuộc xã Vạn Xuân xưa, nay là xã Đình Dù, huyện Văn Lâm, tỉnh Hưng Yên. Nơi ấy, năm 1958, Bác Hồ đã từng về thăm. Mỗi khi nghe lại câu thơ của thầy giáo Tứ người Thị Trung: “Bác về nắng trải đường trưa – Hoa sen thắm nở gió đưa cành bàng…”,
Baovannghe.vn - Chẳng biết đèn quê có tự bao giờ, chỉ biết rằng tôi và lũ bạn đồng trang lứa từ buổi lọt lòng trong mái nhà tranh vách đất nơi vùng trung du yên ả, đã thấy có ánh đèn quê.
Baovannghe.vn - Một ngày cuối thu đẹp trời ở Việt Nam, tôi rời quê nhà để bắt đầu hành trình du học. Khi máy bay hạ cánh xuống nước Anh, tiết trời đã chuyển lạnh.
Baovannghe.vn - Xóm biển. Tháng sáu. Mưa. Những cơn mưa rào đuổi sau lưng người. Những cơn mưa rào vuốt mặt người. Khi trời tối sầm xuống, chân trời đột ngột biến mất, đó là cơn mưa báo bão.
Baovannghe.vn - Quê nội nào... Ai quê nội không...? Tiếng đò dọc gọi mình từ bến nhớ. Vội vã chạy theo, nương dưới bóng cánh buồm nâu vá víu tránh cái nắng thời gian để cuối bến dừng giữa một dòng xanh, trong mát ngọt lòng.