Diễn đàn lý luận

Bài thơ "Tôi hỏi cây Tần Bì" của Vladimir Kirshon (Nga)

An Nhiên
Lý luận phê bình
10:00 | 27/07/2024
Nhà thơ Vladimir Kirshon (1902-1938) là nhà thơ, nhà văn, nhà viết kịch Nga. Bài thơ "Tôi hỏi cây tần bì" ... người tôi yêu ở đâu...
aa

Tôi hỏi cây Tần Bì

Bài thơ
Vladimir Kirshon (1902-1938) là nhà thơ, nhà văn, nhà viết kịch Nga

Tôi hỏi cây tần bì, người tôi yêu ở đâu

Tần bì chỉ lắc đầu không đáp

Tôi hỏi cây phong, người tôi yêu ở đâu

Phong trút xuống lá mùa thu vàng rực

Tôi hỏi mùa thu, người tôi yêu ở đâu

Mùa thu đáp bằng cơn mưa tầm tã

Tôi hỏi mưa, người tôi yêu ở đâu

Mưa rả rích khóc bên ngoài cửa sổ

Tôi hỏi trăng, người tôi yêu ở đâu

Trăng lặng lẽ núp mình sau mây tối

Tôi hỏi mây, người tôi yêu ở đâu

Mây tan ra giữa trời xanh vời vợi

Ơi bạn thân, bạn duy nhất của tôi

Nói tôi nghe, nàng trốn đâu suốt vậy

Bạn yêu ơi, hãy chỉ giùm tôi với

Người tôi yêu bây giờ ở nơi đâu.

Bạn của tôi người trung tín của tôi

Bạn đáp lời những lời chân thật nhất

Rằng: “Bạn ơi! Người bạn yêu thuở trước

Người của bạn, thuở trước bạn ơi

Người của bạn, người thương yêu của bạn

Người ấy bây giờ là vợ tôi...”

An Nhiên dịch

Lời bình của Trần Bá Giao

V. Kirshon nhà thơ Nga sống ở thế kỷ XX trong thời Liên bang Xô viết. Ông sáng tác bài thơ “Tôi hỏi cây Tần bì” vào những năm cuối 30 của thế kỷ XX trước cuộc chiến tranh ái quốc của Liên Xô chống phát xít Đức xâm lược.Bài thơ “Tôi hỏi cây Tần bì” có một điệp khúc: Tôi hỏi cứ tuần tự được đặt ra trong một chuỗi các diễn biến liên tục theo sự xuất hiện của từng hình tượng gắn với nhau như một sự dẫn dắt.

Điều mà nhà thơ muốn hỏi: Người tôi yêu ở đâu?

Cái hay của bài thơ là câu hỏi được nhắc lại theo từng tiếp biến của hình tượng. Mở đầu bài thơ là câu thơ mang câu hỏi như một lời cầu xin:

Tôi hỏi cây Tần bì người tôi yêu ở đâu? Cây Tần bì chỉ lắc đầu không đáp. Nhà thơ đã sử dụng phương pháp nhân hóa cho ta hiểu: Cây Tần bì như là người bạn của nhà thơ. Nhà thơ phải tiếp tục đi tìm cùng với tâm trạng muốn biết về người mình đã yêu trước đây. Tôi hỏi cây phong, người tôi yêu ở đâu/ Phong trút xuống lá mùa thu vàng rực.

Sự chuyển tiếp hình tượng cây phong với hình ảnh trút xuống lá mùa thu vàng rực thật gợi cảm. Hình tượng thơ gợi về mùa thu trong cảnh lá mùa thu vàng rực là một câu trả lời về sự không biết của cây phong làm cho nỗi buồn của nhà thơ được nhân lên.

Nhà thơ V.Kirshon đã dẫn dắt người đọc cảm nhận được sự dằn vặt, đớn đau, mong mỏi của nhân vật trữ tình: Tôi. Nỗi đớn đau, mong mỏi ấy trôi trong sự diễn biến và liên tiếp hiện ra theo câu hỏi để rồi chỉ thấy: Mùa thu đáp bằng cơn mưa tầm tã.

Chắc nhiều người đã biết về mùa thu ở các nước ôn đới, đặc biệt là ở Nga luôn có những cơn mưa tầm tã (giống như ở bài thơ Đợi anh về của Ximônôp cũng có cơn mưa như thế: Mưa cứ rơi dầm dề/ ngày cứ dài lê thê) chọn hình tượng cơn mưa tầm tã thay cho câu trả lời của mùa thu là một sự lựa chọn rất đắt trong sử dụng hình tượng của nhà thơ.

Tiếp tục diễn biến của bài thơ lại vẫn là câu hỏi với mưa để rồi cũng chỉ là không phải câu trả lời mà lại là: “Mưa rả rích khóc bên ngoài cửa sổ. Tứ thơ được tiếp tục đẩy lên bằng những câu hỏi tiếp theo với trăng mây để rồi chỉ nhận được những câu trả lời như nhấn mạnh về điều bí mật đến Trăng, đến Mây cũng không biết:

Trăng lặng lẽ núp mình sau mây tối

Và: Mây tan ra giữa trời mây vời vợi

Sức hấp dẫn liên tục của bài thơ và cách dẫn dắt của nhà thơ khi nhân vật trữ tình “tôi” hỏi với các đối tượng tiếp theo nhau mỗi khi xuất hiện sau từng câu hỏi.Tứ thơ được đẩy lên cao khi nhân vật “Tôi” hỏi người bạn thân nhất của mình: Ơi bạn thân, bạn duy nhất của tôi/ Nói tôi nghe, nàng trốn đâu suốt vậy/ Bạn yêu ơi, hãy chỉ giùm tôi với/ Người tôi yêu bây giờ ở nơi đâu.

Đến thời điểm hỏi người bạn thân là thời điểm không còn nơi nào để hỏi nữa. Và câu trả lời thật bất ngờ với nhân vật “Tôi” nhưng rất là logic, một sự thật hiển nhiên qua câu trả lời chân thật và đầy bản lĩnh của “người thân nhất ấy”: Rằng: “Bạn ơi! Người bạn yêu thuở trước/ Người của bạn, thuở trước bạn ơi/ Người của bạn, người thương yêu của bạn/ Người ấy bây giờ là vợ tôi...”

Tôi được biết có bản dịch, hay là lời bài hát “Tôi hỏi cây Tần bì” (do nhạc sĩ Alexander Rybak đã phổ bài thơ cùng tên), còn nói rõ hơn: Chỉ tiếc anh chẳng biết yêu thương/ Người ấy là vợ tôi bây giờ.....

Câu trả lời là lời phán xét và cũng là bài học cho những ai không biết giữ lấy người yêu thương của mình.

Cảm ơn nhà thơ V. Kirshon và nhạc sĩ phổ bài thơ trên đã cho ta hai tác phẩm trữ tình mà sâu sắc: Bài thơ với nhạc phẩm cùng tên Tôi hỏi cây Tần bì.

Trần Bá Giao | Báo Văn Nghệ

Yury Rytkheu: Hiện tượng độc đáo của văn học Nga – Xôviết Ivan Turgenev chiếc cầu đưa văn học Nga sang châu Âu, châu Mỹ Lỗ Tấn với văn học Nga và Xô viết Có một nền văn học Nga mới đang hình thành Dịch giả Thúy Toàn – Cầu nối văn học Nga Việt
The Vienna Concert - Trái tim âm nhạc cổ điển châu Âu đập rộn ràng tại Hà Nội

The Vienna Concert - Trái tim âm nhạc cổ điển châu Âu đập rộn ràng tại Hà Nội

Baovannghe.vn - Hai đêm diễn Hòa nhạc Vienna - The Vienna Concert, thuộc chuỗi Musical Seasons 2024-2025, đã chính thức khép lại vào tối 24/11/2024 tại Nhà hát Hồ Gươm, để lại những dư âm không thể nào quên trong lòng khán giả Thủ đô.
Đeo lại xà tích - Thơ Trần Đức Tín

Đeo lại xà tích - Thơ Trần Đức Tín

Baovannghe.vn- Em đã về rồi phải không/ hãy đến đây ngồi xuống bên cọn nước
50 năm Văn học Đà Nẵng: Nhìn lại để vươn tới đỉnh cao

50 năm Văn học Đà Nẵng: Nhìn lại để vươn tới đỉnh cao

Baovannghe.vn - Với sự kế thừa một truyền thống Văn học quý giá và với những tiềm năng, những triển vọng đã và đang có, các Nhà văn Đà Nẵng và Hội Nhà văn TP Đà Nẵng sẽ có một bước phát triển mới, có bước bứt phá để vươn đến đỉnh cao
Tiếng thơ của hai cha con Chế Lan Viên, Phan Thị Vàng Anh

Tiếng thơ của hai cha con Chế Lan Viên, Phan Thị Vàng Anh

Baovannghe.vn - Bộ sách giáo khoa của nhóm Cánh Diều có tác phẩm của hai cha con đặc biệt. Đó là quyển Ngữ văn 11, tập 2 có trích bài thơ Tình ca ban mai của Chế Lan Viên (1920-1989); còn ở Tiếng Việt 2, tập 1 có trích bài thơ Mèo con đi học của Phan Thị Vàng Anh (sinh 1968).
Mưa trong mắt mẹ - Thơ Trần Đức Tín

Mưa trong mắt mẹ - Thơ Trần Đức Tín

Baovannghe.vn- Phố phường mưa lạnh mềm áo bụi/ bao mùa rồi chúng con vẫn ra đi