Sáng tác

Rước cha - Thơ Nguyễn Ngọc Quế

Nguyễn Ngọc Quế
Thơ
07:00 | 07/10/2024
Baovannghe.vn- Cha ơi xin nguyện lời cha/ Rước cha về với quê nhà bến sông/ Nhờ làng một rẻo đất cồn/ Nắng mềm như lụa, xanh rờn cỏ phơi
aa

Rước cha

Cha ơi xin nguyện lời cha

Rước cha về với quê nhà bến sông

Nhờ làng một rẻo đất cồn

Nắng mềm như lụa, xanh rờn cỏ phơi

Hoàng hôn tím một cõi người

Mục đồng đang hát những lời vu vơ

Trần gian như thật như mơ

Mỏng manh cánh bướm, thẫn thờ mây dăng.

Đường đời nhạt nắng mờ trăng

Công danh gió thoảng bạc vàng tan mây

Xa rồi phố lớn nhà tây

Cuộc vui đông chợ buồn vay riêng Người

Bây giờ một nấm giữa trời

Màu mây, sắc cỏ, nghìn đời trinh nguyên

Mộ cha như một con thuyền

Đậu về bến nhớ, neo miền thương yêu

Nén nhang con thắp đỏ chiều

Cao xanh một tiếng sáo diều hát ru.

Cỏ - Thơ Trần Ngọc Khánh Hoa Ưu Đàm - Thơ Nguyễn Hoa Chuyện vãn ở La Thành - Thơ Lê Huy Mậu Giải thưởng - Thơ Thanh Quế Nhớ làng - Thơ Trần Chấn Uy
Nguyễn Đình Thi - Thơ Nguyên Hùng

Nguyễn Đình Thi - Thơ Nguyên Hùng

Baovannghe.vn- Sinh ở Lào nhưng là người Hà Nội/ Một nghệ sĩ hào hoa sắc sảo đa tài
Triển lãm nghệ thuật "Sắc màu bừng nở"

Triển lãm nghệ thuật "Sắc màu bừng nở"

Baovannghe.vn - Từ ngày 23/11 đến ngày 15/12/2024, tại Nguyen Art Gallery (Hà Nội), sẽ diễn ra triển lãm tranh màu nước Colors in Bloom - Sắc màu bừng nở của nhóm 6 họa sĩ trẻ.
Yêu người cây mở đất - Thơ Chung Tiến Lực

Yêu người cây mở đất - Thơ Chung Tiến Lực

Baovannghe.vn- Như những mũi lao cắm vào vùng ngập mặn/ Mầm sống gieo trên sóng nước hoang sơ
Nên bị gai đâm - Tản văn của Chu Văn Sơn

Nên bị gai đâm - Tản văn của Chu Văn Sơn

Baovannghe.vn - Và ta cứ yên trí đi qua thế giới này với bước chân quen xéo lên cỏ hoa. Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm, để ta được giật mình: Tổn thương là rỉ máu.
Trịnh Hoài Đức - Nhà thơ, nhà viết kịch tài hoa

Trịnh Hoài Đức - Nhà thơ, nhà viết kịch tài hoa

Baovannghe.vn - Kịch Trịnh Hoài Đức ngoài chất hài ý nhị, sâu cay, cười ra nước mắt còn bao hàm cả triết lý sâu sắc về thế giới quan, nhân sinh quan... Thơ của ông như gieo vào lòng người cái tình sâu lắng, ngôn ngữ giản dị mà nhân văn đa nghĩa đầy tính bác học...