Sự kiện & Bình luận

Sống xanh đô thị

Thu Hồng
Đời sống 11:00 | 20/02/2025
Khi nói đến “sống xanh”, ta thường hình dung cây cối, năng lượng mặt trời, rác thải tái chế hay tủ quần áo tối giản. Nhưng trong thành phố – nơi không khí dày khói bụi, nhịp sống gấp gáp, không gian sống bị nén chặt – thì sống xanh không chỉ là chọn gì để tiêu dùng, mà là cảm giác ta có khi sống mỗi ngày: có thở được không, có nghe được chim không, có ngồi một mình mà không ngột ngạt không. Giữa giao thông dày đặc và điện năng tiêu hao, sống xanh đô thị không còn là lối sống “tự nhiên hóa” mà là một hành vi tái cấu trúc cảm nhận – để sống có phần, có nhịp, và có giới hạn.
aa

Các đô thị hiện đại là nơi tập trung mật độ dân cư, phương tiện, công trình và năng lượng tiêu thụ cao nhất. Cũng chính ở đó, khủng hoảng môi trường hiện lên rõ nét nhất: nhiệt độ đô thị tăng, tiếng ồn quá ngưỡng, bụi mịn vượt chuẩn, không gian công cộng thu hẹp, và thời gian sống vội vã.

Trong bối cảnh đó, sống xanh không thể chỉ là trồng cây ban công, đi xe đạp hay dùng túi vải. Nó là một nỗ lực tái thiết lại cảm giác sống đô thị – từ cách di chuyển, cách thở, đến cách cảm nhận ánh sáng, âm thanh, nhiệt độ và thời gian.

Một người sống ở thành phố có thể phải di chuyển 2–3 tiếng mỗi ngày, trong khói xe, tiếng còi, bụi đường. Di chuyển trở thành hành vi gây căng thẳng thần kinh, hao mòn sinh lực và tàn phá môi trường. Trong một đô thị sống xanh, giao thông không nên là hành vi gây hại – mà là hành vi cộng sinh: xe chạy nhẹ, tiếng ồn thấp, không khí sạch, khoảng cách vừa đủ để đi bộ – và nếu cần đi xa, có hệ thống giao thông công cộng đáng tin cậy.

Sống xanh đô thị
Ảnh: omid roshan/Unsplash.

Giao thông xanh không chỉ là phương tiện, mà là cách thiết kế lại cảm giác sống hàng ngày – không căng thẳng, không ô nhiễm, không bị cưỡng bức tốc độ. Ở thành phố, mọi thứ đều chạy bằng điện. Nhưng phần lớn người dân không hề cảm nhận được hậu quả năng lượng: bật điều hòa cả đêm, sạc mọi thứ liên tục, đèn sáng giữa ban ngày, thang máy cho một tầng lầu.

Sống xanh đô thị đòi hỏi một cảm thức năng lượng mới – không phải cắt giảm cực đoan, mà sử dụng có nhận thức: dùng khi cần, tắt khi đủ, chọn thiết bị tiết kiệm điện, và nếu có thể, sử dụng nguồn năng lượng tái tạo tại chỗ (mái nhà, tòa nhà cộng đồng, trạm sạc năng lượng mặt trời).

Năng lượng không phải là thứ “vô hình” – nó gắn trực tiếp đến không khí ta thở, khí hậu ta sống và hóa đơn ta trả. Cảm thức ấy cần được học lại và thực hành qua từng hành vi nhỏ.

Một trong những dấu hiệu dễ nhận thấy nhất của một đô thị chưa thật sự “xanh” không nằm ở chỉ số chất lượng không khí hay mật độ cây xanh trên giấy – mà nằm ở cảm giác sống mỗi ngày: mệt mỏi, chật chội, nặng nề, như thể mình luôn bị đẩy đi đâu đó mà không có quyền dừng lại.

Không gian công cộng bị chiếm dụng. Ghế đá bị thay bằng tiểu cảnh trang trí. Cây lớn bị đốn hạ vì "che khuất mặt tiền". Đường phố nhiều ánh sáng nhưng không có chỗ dừng cho mắt nghỉ. Thành phố lúc này trở thành một khối đặc – cả về tiếng động, mật độ, tốc độ và hình ảnh – khiến con người khó mà tìm được một khe thoáng để sống nhẹ.

Sống xanh đô thị
Ảnh: Celine Ylmz/Unsplash.

Vì vậy, sống xanh đô thị không chỉ là câu chuyện kỹ thuật – mà là một câu chuyện cảm xúc, một mỹ học sống. Một thành phố thật sự xanh là nơi ta có thể: vẫn có thể nghe tiếng gió lay lá, chứ không chỉ tiếng còi và máy móc, đi bộ mà không thấy lo âu vì khói bụi hay xe lấn vỉa hè, thở sâu một hơi mà không cần đến máy lọc không khí, nhìn xa khỏi tầm tay mà không vướng dây điện, tường rào hay biển hiệu rực đỏ...

Sống xanh, trước hết, là sống có thể thở được – theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Là có khoảng trống cho phổi, và có khoảng lùi cho tâm trí. Là nơi mà con người không bị đè nặng bởi vật thể, nhịp sống và chính cả những mong muốn phát triển mà không có giới hạn.

Không một cá nhân nào có thể tự mình sống xanh giữa một thành phố bị lấn át bởi nhựa, khói, tiếng ồn và tiêu dùng. Vì vậy, sống xanh đô thị cần được hiểu như một hành vi sống cùng: cùng thay đổi hệ thống, cùng chia sẻ không gian, cùng thiết lập quy tắc, cùng chăm sóc cảnh quan và cảm xúc chung. Từ cư dân đến chính quyền, từ nhà quy hoạch đến doanh nghiệp, từ kiến trúc sư đến người bán hàng rong – mọi tác nhân đều có phần trong việc làm cho thành phố có thể sống được.

Không ai bắt thành phố phải trở lại như làng quê. Nhưng thành phố có thể trở nên sống được – nếu nó biết thiết lập lại giới hạn (về phát thải, tiếng ồn, mật độ), khôi phục lại nhịp (của cây, của người đi bộ, của ngày đêm), và trao lại phần sống cho tất cả cư dân – người, cây, chim, và gió. Sống xanh đô thị, cuối cùng, là sống không ép buộc nhau chạy, không làm nhau nghẹt thở, không coi năng lượng và không gian là thứ vô tận. Đó là sống biết chia – biết đủ – và biết để lại chỗ cho tương lai.

Cỗ vía - Thơ Vương Anh

Cỗ vía - Thơ Vương Anh

Baovannghe.vn- Những người đàn ông lách cách đụng dao/ Đêm về cuối năm lạnh xé
Đột phá chiến lược về nguồn nhân lực, nhân lực chất lượng cao

Đột phá chiến lược về nguồn nhân lực, nhân lực chất lượng cao

Baovannghe.vn - Sáng 8/10, tại Hà Nội, Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật phối hợp với Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương, Bộ Y tế, Trường Đại học Y Hà Nội tổ chức Hội thảo khoa học quốc gia với chủ đề “Đột phá chiến lược về nguồn nhân lực, nhất là nhân lực chất lượng cao trong bối cảnh mới”.
Đoàn Quỹ Kuva Arts Center Picasso Hàn Quốc thăm và làm việc tại Báo Văn nghệ

Đoàn Quỹ Kuva Arts Center Picasso Hàn Quốc thăm và làm việc tại Báo Văn nghệ

Baovannghe.vn - Chiều ngày 8/10, tại Trụ sở Báo Văn nghệ, đoàn công tác Quỹ Kuva Arts Center Hàn Quốc đã đến thăm và làm việc tại Báo Văn nghệ - Hội Nhà văn Việt Nam.
Nobel Hóa học 2025 vinh danh ba nhà khoa học tiên phong trong kiến trúc phân tử

Nobel Hóa học 2025 vinh danh ba nhà khoa học tiên phong trong kiến trúc phân tử

Chiều 8/10, Viện Hàn lâm Khoa học Hoàng gia Thụy Điển đã công bố Giải Nobel Hóa học 2025 trị giá 11 triệu krona Thụy Điển, được chia đều cho ba nhà khoa học: Susumu Kitagawa – Giáo sư Đại học Kyoto, Nhật Bản, Richard Robson – Giáo sư Đại học Melbourne, Australia, Omar M. Yaghi – Giáo sư Đại học California, Berkeley, Hoa Kỳ. Công trình đoạt giải mang tên “sự phát triển của các khung hữu cơ - kim loại (metal-organic frameworks - MOF)”, một dạng “kiến trúc phân tử có phòng trống”, cho phép các phân tử khí và hóa chất di chuyển tự do bên trong.
Khai mạc triển lãm ảnh “Hà Nội trong tôi” lần thứ 20

Khai mạc triển lãm ảnh “Hà Nội trong tôi” lần thứ 20

Baovannghe.vn - Sáng 8/10, tại Khu di tích Quốc gia đặc biệt Văn Miếu - Quốc Tử Giám đã khai mạc triển lãm ảnh “Hà Nội trong tôi” lần thứ 20 với chủ đề “Hà Nội trong kỷ nguyên vươn mình”.