Diễn đàn lý luận

Bài thơ “Trở lại Huế” của Nguyễn Đức Phước

Đàm Chu Văn
Tác phẩm và dư luận 17:00 | 30/10/2025
Baovannghe.vn - “Xứ Huế” - thành phố Huế – một thành phố vườn bên bờ sông Hương, đẹp vẻ mơ màng, u trầm, nhiều khói sương, hương cây, ánh lá. “Người Huế” có nét riêng, “bản sắc Huế” không trộn lẫn.
aa

TRỞ LẠI HUẾ

NGUYỄN ĐỨC PHƯỚC

Trở lại Huế sau bao ngày cách biệt

Rời sân ga uốn lượn nắng hoàng hôn

Quán Hoa Hạ cà phê rơi nghèn nghẹn

Gió run cây đườm đượm ánh mắt buồn

Đỉnh Thiên An ngồn ngộn đồi mây trắng

Kia sông Hương lặng lẽ sóng ru bờ

Kìa cây cỏ giật mình hoang sơ lắm

Người hỏi người đang tỉnh hay mơ?

Trở lại Huế vùng vằng cơn mưa hạ

Khúc Nam Ai ai oán tự bao giờ

Xin giữ mãi cho em lời thơ cũ

Cầu Tràng Tiền mấy nhịp nhớ người xưa.

LỜI BÌNH

Hầu như nhà thơ nào qua đây cũng để lại ít nhất một bài thơ. Nhà thơ Nguyễn Đức Phước cũng không phải là ngoại lệ. Huế giàu có vì đặc sắc văn hóa, Huế còn giàu có vì… thơ nữa.

Bao nhiêu người đã thành công khi viết về Huế tưởng không thể vượt qua nổi, tưởng chỉ có thể lẫn vào dàn đồng ca ấy nhưng nhà thơ Nguyễn Đức Phước đã tiếp cận Huế ở góc nhìn riêng của mình, từ… ga tàu Huế. Tác giả không trực tả con tàu, nhưng chúng ta đã thấy một con tàu qua dáng vẻ (uốn lượn) của nó. Đây là một cách tả gián tiếp tài tình mà Nguyễn Đức Phước sử dụng. Huế đẹp dịu dàng (và có thể có cả một chút gì đó điệu đàng nữa) nên con tàu đến Huế cũng điệu đàng, chầm chậm... mơ màng lắm: Rời sân ga uốn lượn nắng hoàng hôn. Một buổi cuối chiều, ánh nắng rực vàng phút chót để lặn vào bóng đêm làm nên mờ ảo hoàng hôn, một con tàu mang màu của thời quá vãng vàng son, đài các yểu điệu, chầm chậm vào ga Huế. Con tàu - phương tiện hiện đại nhưng dáng vẻ, phong thái còn phảng phất ánh xa xưa cũng là đại diện, là gạch nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa Huế (xứ Thuận Hóa) đã qua ngót nửa thiên niên kỷ và Huế của ngày hôm nay.

Một buổi gặp gỡ giữa hai người trẻ tuổi, hai trái tim yêu. Nhưng không phải lần gặp đầu tiên, giữa họ chắc chắn đã có một “quá trình” bởi lần gặp này sao “tâm trạng” lắm: Quán Hoa Hạ cà phê rơi nghèn nghẹn. Gió run cây đườm đượm ánh mắt buồn. Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ (Nguyễn Du). Nhớ thương chất chứa vỡ òa hay trắc trở, ngang trái gì đây? Sẽ nghiêng về ý sau, bởi nhiều nhớ thương khi gặp lại sẽ là những giọt nước mắt long lanh vui sướng, thỏa nguyện ước mong. Còn đây…

Ừ thì thôi, tạm quên đi nỗi buồn hiện tại, ta ra với thiên nhiên, ra với thông với gió, với đỉnh Thiên An “ngồn ngộn đồi mây trắng”, với “sông Hương lặng lẽ sóng ru bờ”. Đỉnh Thiên An trong khiết và lộng gió, xanh ngắt ngàn thông cùng dòng sông Hương như lòng mẹ vỗ về, như biểu tượng về sự dịu dàng của người con gái Huế là chứng nhân của một cuộc tình, một cuộc gặp gỡ đôi lứa yêu đương.

Hình ảnh đồi mây trắng ngồn ngộn như sự căng đầy của sức trẻ, của vẻ đẹp tuổi trẻ, phồn thực mà tinh khôi, không bợn gợn. Có một nhận xét kín đáo, đầy trân trọng: Kìa cây cỏ giật mình hoang sơ lắm. Và thảng thốt: Người hỏi người đang tỉnh hay mơ. Không dễ tin đời người có được một lần đến “chốn Thiên Thai” mà lại ở ngay thời điểm đầy bi quan, vô vọng của cuộc tình.

Cảm giác của thời gian tâm lý ngày vui thường quá ngắn. Rồi cũng đến lúc phải dứt áo chia tay. Màn tiễn biệt có hờn dỗi, “vùng vằng”, quyến luyến, có cả “cơn mưa Huế” dầm dề nước mắt.

Lại buồn. Buồn nhiều hơn. Khúc Nam ai như sáng tác ra để chuyên chở những cảnh tình này Khúc Nam Ai ai oán tự bao giờ.

Và mãi mãi chôn chặt tận đáy lòng về một mối tình vô vọng, một kỷ niệm đẹp, ngọt ngào mà chát đắng, một nỗi buồn thơ mộng như Huế vậy. Kỷ niệm ấy là tài sản, là hành trang trĩu nặng của những người yêu nhau: Xin giữ mãi cho em lời thơ cũ. Cầu Tràng Tiền mấy nhịp nhớ người xưa. Những giọt nước mắt của ngày hôm nay mãi mãi hóa kim cương trong ký ức.

Bài thơ 3 khổ, 12 câu theo thể thơ truyền thống, gọn ghẽ, cô đúc. Hình ảnh chọn lọc, giàu sức gợi, nhịp điệu, âm điệu cùng chuyển tả vẻ êm ả, dịu dàng, man mác của không gian Huế, con người Huế. Với Trở lại Huế, nhà thơ Nguyễn Đức Phước đã xác lập “sở hữu Huế” bằng thơ.

Bài thơ “Trở lại Huế” của Nguyễn Đức Phước
Sông Hương, Huế nhìn từ chùa Thiên Mụ. Ảnh Du lịch Huế
Chùa Mía - Thơ Hoàng Anh Tuấn

Chùa Mía - Thơ Hoàng Anh Tuấn

Baovannghe.vn- Tôi về chùa Mía chiều đông/ Chuông gieo giọt sắc giọt không xuống ngày
Lau trổ bông (2) - Thơ Nguyễn Hữu Quý

Lau trổ bông (2) - Thơ Nguyễn Hữu Quý

Baovannghe.vn- Không có cái trập trùng, cái miên man nào cả/ chỉ hơi bất ngờ mùa đông
Đối cảnh  - Thơ Nguyễn Đông Nhật

Đối cảnh - Thơ Nguyễn Đông Nhật

Baovannghe.vn- Những năm tháng ở rừng để lại trong tôi/ nhiều ánh sáng và bóng tối.
31 quốc gia và vùng lãnh thổ tham dự triển lãm “Cuộc thi Ảnh nghệ thuật Quốc tế 2025”

31 quốc gia và vùng lãnh thổ tham dự triển lãm “Cuộc thi Ảnh nghệ thuật Quốc tế 2025”

Baovannghe.vn - Hội Nghệ sĩ Nhiếp ảnh Việt Nam (VAPA) tổ chức Lễ trao giải và khai mạc Triển lãm Cuộc thi Ảnh nghệ thuật Quốc tế lần thứ 13 năm 2025 tại Việt Nam (VN-25). Đồng chí Trần Thanh Lâm, Phó Trưởng Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương tham dự và cắt băng khai mạc Triển lãm.
Nải chuối của Xuân Hương

Nải chuối của Xuân Hương

Baovannghe.vn - ... Bảo rằng độc giả thích nhặt lỗi thì cũng đúng nhưng có lẽ chính người viết cũng rất sợ hãi nếu có một nhầm lẫn nào đó, nhất là lỗi về những cột mốc thời gian, những sự kiện, những dữ liệu, những căn cứ, những logic....