Bản nhạc đồng quê
Đêm!
Hòn than khổng lồ chưa bén lửa
Tiếng gà vít cong cần câu vỡ rộng xa hơn
Chiếc chõng tre, ổ rơm nuôi dưỡng giấc mơ thợ cày thợ cấy
Tiếng điếu cày rít lên tròn như viên bi
Kết chuỗi nhỏ dần
Đêm nhận về biển đen
Âm thanh tiếng gà
Âm thanh nõ điếu
Sợi dây thừng nối mũi trâu với cha tôi
Con trâu lững thững gõ phím trên con đường sỏi đẫm sương
Theo cha tôi ra với cánh đồng
Cái cày chìa vôi như mỏ neo – neo giữ cha tôi với những mảnh ruộng
vàng úa nước chua
Cái seo cày như khóa nhạc
Mẹ tôi cắm cây mạ xuống bùn
Thành những dấu móc đơn
Cánh đồng dào lên khúc trường ca nhà nông
Tôi nhận ra màu vàng
Cuộn dâng trên bản nhạc ấy
Khi mặt trời thu đêm về
Hóa vòm trời xanh tít xa
Những vết bùn đọng vào da thịt cha mẹ tôi
Qua bao mùa cày cấy
Tôi vịn vào những vết bùn ấy lớn lên.
| Bản lỗi - Thơ Đông Triều Đêm Hà Nội - Thơ Đoàn Mạnh Phương Giao mùa - Thơ Mai Hoàng Hanh Tựa hơi thu - Thơ Nguyễn Đăng Khương Ừ thôi Huế ạ là tình đang say - Thơ Huỳnh Thúy Kiều |