Người câm
Ven làng cư ngụ một người câm
Lũ trẻ ranh ném đá trêu chọc
Chỉ gãi đầu cười mà như khóc
Ngực lép xương gày đau lặng thầm
Người câm thấy gã ác đánh vợ
Há mồm tiếng giận nghẹn nghẹt tim
Đường làng bỗng chìm trong lạnh giá
Hàng xóm cửa nhà đóng chặt im
Người câm nhìn thấy dân đất khác
Kéo vào mở chợ trước sân đình
Chạy đến từng nhà sa nước mắt
Tiếng nấc rơi chìm khuất nín thinh…
Động và tĩnh
Anh nhìn mây bay
Anh nhìn sông chẩy
Chỉ vì anh đứng thấy
Anh vẫn thấy mây bay
Anh vẫn thấy sông chẩy
Chỉ vì anh đi chạy
Khi nào anh thấy mây đứng
Khi nào anh thấy sông đững
Khi anh cùng mây, cùng sông...
Hoa héo
Có bông hoa còn tươi trong sớm mai
Bị ném vào bãi rác ngập xú uế
Tôi như bông hoa héo dẻo dai
Không hân hạnh được vinh dự thế
Lâu lâu đứt một cánh lệ
Rơi đau sau nhát chổi quét nhà
Ôi, sao thèm được làm bông hoa
Ném thẳng tươi ra bãi xú uế…
Lần đầu
Lần đầu như mới vừa thôi
Thấp thoi vệt biển cặp môi đàn bà
Chạm không phải chạm thịt da
Mà chạm hữu hạn mở ra vô cùng
Lần đầu mơ giấc người dưng
Đàn trăng lẩy lệch lơi chùng áo mây
Mềm tươi thầm thĩ búp tay
Búng lên thăm thẳm con quay mặt trời
Lần đầu nhấp chén tinh khôi
Thiên hà lụt biển sao rơi ngập rừng
Bốn mùa chụm một rưng rưng
Vòng ôm vũ trụ sưởi chung nỗi buồn...
Hố đen
Nơi chôn cất các hành tinh
Ánh sáng đã chết
Nơi các sinh linh
Tiếng nói bị giết
Nơi lừa đảo diễm tình
Tự móc não tuyệt diệt
Hố trời không đáng sợ
Hố người ngay cạnh mình...
Mâu và thuẫn
Thơ nhọn mũi mâu
không tấm thuẫn nào không thủng
Những trái tim thép đúc củ nâu
Những nữ nhân nam nhân ướt sũng
Thơ như tấm thuẫn
Che đỡ tháp tầng quyền lực vĩ nhân
Thời gian chỉ là bụi bẩn
Những chiếc loa loa loa có vần
Gã ngất ngưởng đỉnh tháp
Tự gắn lên ngực huân chương
Đào vội vã chân tường
Chứng minh sự thống nhất mâu và thuẫn.
Nguồn Văn nghệ số 50/2022